Tại sao trên bàn của Cảnh Mục lại có chân dung của mình?
Không chỉ là chân dung của y, mà còn là chân dung vẽ bộ dáng kiếp trước của y.
Sơ Trường Dụ nhất thời rối loạn, phản ứng đầu tiên là vội vàng nhặt bức chân dung lên, nhét trở lại đống bài tập.
"Vậy ta về trước." y nói với Ty Thao, cầm rương sách trên bàn, xoay người ra ngoài.
Ty Thao nhìn Sơ đại nhân vẫn ôn hòa nhã nhặn như ngày thường, nhưng không hiểu sao bóng lưng bỏ đi như đang chạy trốn.
Sơ Trường Dụ không muốn nghĩ tới tại sao Cảnh Mục lại vẽ một bức tranh như vậy, hay nói đúng hơn là y dường như đã biết, nhưng lại không muốn tin đó là sự thật.
Cảnh Mục có tâm tư gì với y, Cảnh Mục có phải cũng sống lại hay không... mỗi khi nghĩ đến những lời này, y cảm thấy đau đầu và lo lắng, không muốn nhắc đến.
Y thầm nghĩ, may mà hôm nay Cảnh Mục không có ở đây.
Y vừa vội vã trở về, vừa thầm nghĩ, đợi bản thân bình tĩnh lại rồi hỏi Cảnh Mục sau.
Nhưng y không còn cơ hội để nói rõ suy nghĩ của mình nữa.
Ngày hôm sau, y bị áp giải trên triều đình trước bá quan văn võ, đưa đến Đại Lý Tự tạm giam.
Tiền thượng thư tố cáo với Hoàng đế, khi gã kiểm tra sổ sách tu sửa quan đạo của Sơ Trường Dụ thì phát hiện y không chỉ tham ô kinh phí mà còn biển thủ một khoản lớn trong công trình tu sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thua-tuong-quyen-the-muon-hoan-luong/2378191/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.