"Thần phụng lệnh ở đây trực đêm, bảo vệ Sơ đại nhân an toàn." giọng người đó trầm khàn khác thường, xoay người cúi đầu đáp. 
"Phụng lệnh?" Sơ Trường Dụ cau mày đi về phía hắn "Phụng lệnh của ai? Bổn quan không ra lệnh như vậy." 
Y không thấy bên cạnh có hai tiểu tư khiêng thùng gỗ cao, lảo đảo định đi vào phòng. Thùng gỗ chắn tầm nhìn của hai tiểu tư, sắp đâm thẳng vào Sơ Trường Dụ. 
Thị vệ đó nhanh tay nhanh mắt, kéo Sơ Trường Dụ sang bên. 
Sơ Trường Dụ bị kéo đâm sầm vào khôi giáp cứng rắn của đối phương, vừa vặn bị vây trong khôi giáp lạnh lẽo. 
Y vừa ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đang bất đắc dĩ nhìn y chằm chằm, ánh mắt lấp lánh xen lẫn vui mừng. 
Vẻ mặt kinh ngạc của Sơ Trường Dụ chợt trở nên lạnh lùng, y đẩy người này ra. 
Người đó cúi đầu không nói gì. 
Khi tiểu nhị chỉ huy tiểu tư đặt đầy đủ đồ vào phòng, thì lui ra ngoài. 
Sơ Trường Dụ xoay người vào phòng, thị vệ cũng theo sát phía sau. 
Thuận tiện đóng cửa lại. 
"Cảnh Mục, tự dưng chạy đến đây, ngươi đúng là càn quấy!" Sơ Trường Dụ cả giận nói. 
Kế đó, y lại rơi vào vòng tay lạnh lẽo và cứng rắn của khôi giáp. Y nghe Cảnh Mục thì thầm vào tai "Thiếu phó, ta rất nhớ người." 
Hơi thở ấm áp mềm mại bên tai và cảm giác lạnh lẽo cứng rắn trên người, có một sự tương phản rõ rệt. 
Sơ Trường Dụ nhất thời không nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thua-tuong-quyen-the-muon-hoan-luong/2378160/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.