Họ đến được phủ Trực Lệ thì trời đã tối. 
Trên đường đi, Sơ Trường Dụ bị bệnh nên cảm thấy buồn ngủ, dựa vào xe ngựa ngủ gật, sau đó không biết tại sao lại dựa vào vai Cảnh Mục ngủ thiếp đi. 
Xe ngựa dừng lại, Cảnh Mục gọi y dậy. 
Lúc đó y ngủ mê man, ngẩng đầu trong lòng Cảnh Mục, trong bóng tối nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh mà dịu dàng của hắn. 
Sơ Trường Dụ ngẩn người, nhất thời muốn hôn hắn một cái. 
Sơ Trường Dụ thề, chỉ nhất thời mà thôi. 
"Đến phủ Trực Lệ rồi?" y khàn giọng hỏi. 
Cảnh Mục nhỏ giọng nói "Đến rồi, vừa mới đến cổng phủ Trực Lệ, Tổng đốc Trực Lệ và vài quan viên đang chờ ở cổng thành." 
Sơ Trường Dụ hắng giọng nói "Vậy chúng ta xuống đi." 
Cảnh Mục đáp lời, mở rèm nhảy xuống trước. 
Mấy quan viên chờ bên cạnh xe ngựa thấy có người xuống xe, vội khom người hành lễ. Mới hành lễ một nửa thì thấy người này tuy dáng người cao ráo mảnh khảnh, nhưng đang mặc trang phục thị vệ. 
Chuyện gì vậy? 
Mấy người ngơ ngác nhìn nhau. Sau đó thấy thị vệ một tay vén rèm, tay kia duỗi ra, đỡ một người từ bên trong ra ngoài, dìu y xuống xe. 
Người đó mặc quan phục Thị lang, khoác áo choàng xanh vỏ cua, nét mặt lạnh lùng, toàn thân đầy khí chất người bề trên khó với tới. Vài quan viên sững sờ chốc lát, rồi nhận ra đây hẳn là Sơ đại nhân rồi. 
Nhưng... Sơ đại nhân sao ngồi cùng xe ngựa với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thua-tuong-quyen-the-muon-hoan-luong/2378157/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.