Khương Xu: "..."
Kính Chi trầm mặc rất lâu.
"Nô tài tuân lệnh."
Bên ngoài Khôn Ninh cung, Linh Vực lén lén lút lút trái xem phải xem, bỗng nhiên trông thấy đại thái giám của Thích Trường Ninh là Kính Chi hướng cổng Khôn Ninh cung dựng lên tấm bảng. Sau khi bọn người đi, nàng nhịn không được tiến tới nhìn.
"Linh Vực cùng... Chó?! Không được đi vào?!"
Sắc mặt Linh Vực tối sầm, nghiến răng nghiến lợi.
"Thích Trường Ninh, ngươi chó thật! Thật là một nữ nhân hẹp hòi!"
Đối với hết thảy bên ngoài phát sinh, Khương Xu hoàn toàn không biết gì cả. Nàng có thể cảm giác được Thích Trường Ninh không ưa thích Công chúa Linh Vực, vẫn còn nhường nhịn đối với một chút hành vi của nàng, nhưng nàng cũng khôn ngoan không nói nhiều.
"Tỷ tỷ, ta đã nấu cháo rồi, chúng ta cùng ăn sáng nhé?"
"Đương nhiên có thể, nhưng tay phải của ai gia không tiện lắm, cần ngươi đút cho ta." Thích Trường Ninh thẳng thắn nói, không chút xấu hổ.
Sắc mặt Khương Xu thay đổi.
"Chẳng phải là một ngày ba bữa đều muốn ta cho ăn?"
Thích Trường Ninh hừ lạnh nói: "Ai gia chỉ bị thương tạm thời ở tay phải, cho nên ngươi chán ghét ai gia bằng mọi cách. Khi ai gia già đi và di chuyển khó khăn, chẳng phải ngươi sẽ đối xử với ai gia giống như một chiếc giày bỏ đi sao"
Khương Xu thật rất muốn nói cho nàng, yên tâm đi, bởi vì cả hai đều không thể sống đến già!
Nàng là bị Thích Trường Ninh hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thai-hau-voi-thai-hau-la-that-sao/3344338/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.