Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau
Loan Loan ngồi trên ngựa nhìn vào khoảng không vô định trước mắt, nàng thẫn thờ. Nàng bỗng dưng nhớ tới cái ôm ấm áp của hắn mỗi khi nàng ngồi trên lưng ngựa. Nhớ cái cách hắn cười với nàng, cách hắn yêu chiều nhéo má, vuốt tóc tím bạc xinh đẹp của nàng, kể cả nàng làm sai, làm chuyện kinh thiên động địa nhưng hắn vẫn vô lý đứng về phía nàng. Nàng khẽ lắc đầu, thở dài: chỉ 1 tháng, 1 tháng là đủ rồi. Ngọc Di ko biết cưỡi ngựa nên bất đắc dĩ chung ngựa với Uyển Minh Phong. Còn lại mỗi người 1 ngựa. Hoàng cung Kim Tỏa quốc - ngươi nghe rồi chứ? Mang nàng về đây. Hãy nhớ, nữ tử mang mái tóc tím bạc - Mộ Dung Trần tiếng nói vọng ra ngoài cửa. Trong thư phòng, hắn long bào ngồi trên ghế. Khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ đăm chiêu suy nghĩ... Tam vương phủ _ Hoàng Bảo triều - CHẾT TIỆT, CÁC NGƯƠI LÀM ĂN KIỂU GÌ THẾ HẢ??? - Hoàng Lam Phương rống giận, gào thét. 5 hắc y nhân vẻ mặt tái xanh quỳ dập đầu trên đất. 5 người này, toàn là cao thủ hắn tuyển chọn để ngăn cản nàng hôm qua, nhưng sao lại dễ dàng bị đánh bạo chỉ với 2 kim nhỏ như vậy??? Muốn làm hắn tức chết hay sao??? - chết tiệt, Loan nhi, đích thân bổn vương gia lôi nàng về phủ!!! - hắn đứng phắt dậy, toan đi ra ngoài cửa. - đứng lại, chưa phê xong tấu chương mà tính chuồn hả - Hoàng Thiên Minh và Hoàng Khiêm Tôn bước vào. - đại huynh, nhị huynh, 2 người để sau đi - hắn sắc mặt ko đổi tiêu sái bước đi - ko, mau quay lại, thảo nào Loan nhi gửi thư cho ta tới ngăn ngươi- Hoàng Thiên Minh tặc lưỡi, bất đắc dĩ kéo hắn lại - ai cho huynh gọi nàng là Loan nhi?.- hắn nhíu mày - quên rồi sao? Nàng là biểu muội củata...!!! - Hoàng Thiên Minh nhếch mép, cười gian
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau