- nàng chính là Đế nữ vương - hắn quay sang phía 2 người kia, nghiêm túc nói
- ĐẾ NỮ VƯƠNG CHUYỂN KIẾP HẢ???
Tầng dưới Cẩm sắc lâu
- ngươi dám nói ta là yêu nữ? Là muốn chết hay sao? - Nàng lườm Hồ Điệp Điệp, nếu ko phải mắt ko là vũ khí giết người thì Hồ Điệp Điệp nàng ta đã nằm trên vũng máu rồi
- ngươi... sao ngươi... ko phải đã quy định ko được sử dụng vũ khí ư...? - Nàng ta run rẩy đưa tay phía nàng
- vũ khí? Đây chỉ là những bông tử la lan VÔ HẠI thôi mà.... - đến 2 chữ “ vô hại “ nàng gằn giọng, kéo dài ra
- vô... hại??? - Hồ Điệp Điệp ngẩn ngơ. Nếu vô hại thì sao trên người nàng bị những cánh hoa đó xọet qua lại máu chảy ròng ròng thế?
Mọi người ai cũng im lặng, ko dám ho he, ko dám thở mạnh: Đế nữ vương chuyển kiếp? Tại sao lại là nàng
Ngân Dạ: Uyển Như Loan Loan, nàng thực sự muốn phơi bày tất cả? Nàng ko biết chuyện gì sẽ đến với nàng khi tam hành còn lại biết chuyện ư? Vậy, Hoàng Lam Phương kia, 1 trong 2 người sẽ phải chết thôi...
_ Bụp _
1 bông hoa tử la lan xinh đẹp nằm trên lòng bàn tay trắng như tuyết của nàng.
Nhẹ chạm vào, những cánh hoa bung ra, từ từ bay tới chỗ Hồ Điệp Điệp. Mọi người ngơ ngác nhìn cánh hoa xinh đẹp đang bay lượn.
Những cánh hoa bay tới khuôn mặt nàng ta
- mau qùy xuống xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/1869170/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.