- tiểu thư, chúng ta có đến quá muộn ko? - Ngọc Di cười xinh đẹp đi vào, đi sau là Uyển Thục Nha, Uyển Minh Phong và Uyển tướng quân.
Hôm thử làm bánh đã gạ gẫm Ngọc Di đi về Uyển tướng phủ đưa bánh và tới đó ăn luôn, ai dè nàng giờ này mới về, lại hú hí với đại ca của nàng nữa sao a???
- hừm, Ngọc Di, nhớ tới tiểu thư ta rồi sao? - Nàng từ sàn đấu nhảy xuống, bĩu môi
- tiểu qủy, đã về nhà chồng 2 tháng mà ko biết về chơi với đại ca sao? Ngọc Di mới đi được 1 hôm đã kêu oai oái rồi - Uyển Minh Phong cốc đầu nàng 1 cái, đương nhiên là nhẹ
- xí, chỉ là... ta quên thôi - nàng tiếp tục bĩu môi
- Loan nhi, ngươi sống có tốt ko? Tam vương gia có làm gì ngươi ko? - Uyển tướng quân ôm nàng vào lòng, nói ân cần
- phụ thân, ta sống rất tốt, hắn đối với ta rất tốt, còn người thì sao? Hình như người già hơn rồi nha!!! - Nàng cất giọng trêu chọc, lè lưỡi tinh nghịch
- nữ nhi này, ngươi thật là. Nhưng ngươi đẹp hơn rất nhiều, ta mong ngươi sống hạnh phúc, nữ nhi ngoan....!! - Uyển tướng quân xoa đầu nàng, yêu chiều nói
Nàng quay ra, thấy Uyển Thục Nha đứng sau mỉm cười, nàng tiến lại chỗ nàng ta
- Nha nhi, nhớ tỷ tỷ ko?
-..... tỷ..... ta... rất nhớ, tỷ đi rồi, ta ko biết nói chuyện với ai được nữa.... - Nàng cắn môi, khóc nấc, tỷ muội này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/1869166/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.