hắc y nhân nhìn vào nàng, tiếp tục suy nghĩ
- gia, nàng ko có khả năng - 1 tên đi ra, hẳn là chức vụ chỉ sau Thiếu Quân và Hoàng Lam Phương. Hắn nhíu mày, nói
- vậy, Loan nhi, ngươi chinh phục được chứ? - lại phía nàng cười, tay mân mê tóc tím mượt mà của nàng.
- vậy....- nàng vừa nói, vừa bỏ dải lụa khoác tay ra, xé 1 mảnh, bịn mắt lại. - các ngươi lên hết!
Hoàng Lam Phương: gì đây, là khinh thường bọn họ sao? Dù gì cũng là những người hắn uốn nắn cực khổ mấy năm, giờ mới lên trình độ như vậy. Có phải hay ko 1 lời của nàng liền đem công lao của hắn xuống sông, xuống biển a!
- Loan nhi, như vậy có hơi....?
Những hắc y nhân kia là ko đem nàng vào trong mắt. Yếu đuối nữ tử vẫn là yếu đuối nữ tử, ko cần làm bọn họ sợ hãi. Liền ko kiêng nể xông lên.
tên lúc nãy nói nàng ko có tư cách, lưỡi kiếm đã gần kề cổ mà nàng vẫn chưa chuyển động. Hoàng Lam Phương hắn thấy vậy, hoảng hốt, liền đưa tay kéo nàng lại. Chưa chạm tới eo nàng, Loan Loan đã nhảy lộn 1 vòng, tóc tím uốn lượn. chân đứng lên mũi kiếm của tên hắc y nhân đó. Hắn giật mình. Nữ tử này thoạt ko có khinh công, nhưng tại sao có thể đứng trên kiếm mà người cầm ko thấy sức nặng, khinh công tuyệt đỉnh giới hạn. Hoàng Lam Phương ngồi đó mà khoé miệng run bần bật: cái này, ko phải trong Hoàng Bảo triều có mình hắn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/1869153/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.