Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau
Hoàng Lam Phương hắn chạy tới bên Loan Loan nàng đang khóc giữa cổng hoàng cung, cố trấn định - ta bẻ lại cho nàng, nhưng..... - huhuhu đau quá, mau mau bẻ lại xương cho ta!!! - nàng tiếp tục gào -Ai da, ta là đoản mệnh a, giúp người, người giết nga!!! - hắn ngồi xổm bên nàng, tặc lưỡi, giọng điệu ngả ngớn nói - sẽ ko, sẽ ko a!!! - quân tử nhất ngôn - hắn nhếch mép, giở 1 nụ cười thập phần tà mị, nói - huhu, quân tử nhất ngôn - hảo - hắn chạm vào đầu gối nàng, bóp mạnh 1 cái. - AAAAAAAAAAAAAAAA 1 tiếng hét thất thanh ở cổng hoàng cung. Làm ai đi qua cũng muốn chạy 1 tuần sau: -AAAAAAAAAAAAAAAA - Hoàng Lam Phương hét to Cùng lúc, ngoài tam vương phủ - tẩu nga! Tẩu ác thật đó a! - Di Di trầm trồ cảm thán Loan Loan - ai kêu hắn 2 lần làm ta đau như muốn rụng chân vậy! - nàng cười âm thầm. Hiện tại chính là, nàng, Di Di và Ngọc Di đang chạy trốn Uyển Như Loan Loan: tội phạm Hoàng Di Di: kẻ khai báo Phạn Ngọc Di: tòng phạm ( bị bắt ép) Vào 1 tiếng trước, nàng đã khui ra tất cả bí mật của hắn. Hắn chính là dị ứng với mật ong a! Nàng rốt cục bắt Ngọc Di làm 1 cốc trà hoa cúc, nàng bỏ 1 chút mật ong thôi, nhưng vẫn đủ để hắn bị ngứa ngáy, nổi nhọt khắp người a! hắn là có thuốc đó, tất nhiên nàng biết chuyện này và đã bí mật thay vào đó là..... nước pha mật ong. Nàng cần là chạy cho sớm với Di Di và Ngọc Di a! - huhu, vương phi, người làm vậy là hại ta a. - Ngọc Di than thở. - ko sao a! Nè, Di Di, muội coi chỗ kia là gì mà tụ tập nhiều vậy? - à, sắp sinh thần hoàng đế ca ca nên sứ giả Tuyên quốc và Huệ Ngọc quốc tới dự. Nghe nói là công chúa Tuyên Nha Nha của Tuyên quốc và Hồ Điệp Điệp của Huệ Ngọc quốc nga! 2 nước này là tới sớm thật đó! Những nước khác có lẽ giờ mới trên đường i! - Di Di cảm thán nhìn phía trước.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau