Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau
Đó là chuyện của ngày hôm qua, khi hắn ngậm ngùi uống nốt ly phượng, sau đó hắn và nàng thay áo ngủ và đi ngủ ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) Vào hơn tháng trước, nàng đã sai Trọng Nam đi mua chuộc 1 số quán khá có tiếng của ngũ đại cường quốc còn lại, sau đó nâng những cửa hàng đó lên hàng danh giá. Nàng nghĩ làm vương phi có khi lại vui hơn làm đại tiểu thư, ai dè Phương nhà nàng sáng phải lên triều, về phủ lại duyệt tấu chương, ko có thời gian để đi chơi với nàng. Hiện tại là buổi chiều, Loan Loan nàng đang ở trong mái đình của Cẩm hoa viện, tháng trước chính hắn 1 tay sai người trồng đủ các loại hoa tím cho giống với Loan cẩm cư của nàng. Nhưng thực sự rộng và đẹp hơn rất nhiều. - chủ tử, đây là thứ người cần! - Bạch Bạch 1 thân hắc y bay xuống, vai vác 1 cái bao đựng thạch tín, vài cái chai đựng 1 thứ nước nhớp nhớp màu đen ( chả cái gì khác, đó là dầu thô),..... Nàng cười, quay người đi sang 1 góc vườn bắt tay chế tạo....bom nguyên tử. Tuy thiếu 1 số thứ nhưng sức mạnh ko hề giảm a nha! _ OANH _1 tiếng nổ vang lên từ 1 góc Cẩm hoa viện Bạch đào viện - VƯƠNG GIA!!! - Ngọc Di khuôn mặt nức nở chạy vào, vẻ mặt khủng hoảng - có chuyện gì? - Hoàng Lam Phương ngẩng đầu, lên tiếng - vương phi...... vương phi.... - Nàng lắp bắp - à, lúc nãy là tác phẩm của nàng? - hắn mỉm cười ôn nhu - vâng, đúng như vậy, nàng chế tạo cái cục gì đó tròn tròn, đen thui, ném lung tung rồi nó nổ!!! - hỏi nàng xem, vườn có đủ cho nàng nổ ko? Vậy ta đưa nàng ra ngoài thành nổ tiếp! - vương.... vương gia, nàng nói đó là thử nhiệm, nàng... đã mang hết cái cục đó vào bao tải, rồi nói vào cung với Di quận chúa nổ tiếp!! - Ngọc Di mềm nhũn, khóc lóc kể lại sự việc - cái gì? Nàng đang ở đâu? - vương gia tha tội, ta ko ngăn được nàng!! - nàng dập đầu, khóc to hơn nữa - ai cho ngươi ngăn nàng? Mau sai người tới vác bao tải cho nàng! - hắn tức giận lên tiếng - ý người là...? - Ngọc Di đơ người, vẻ mặt ko hiểu ý hắn. - Loan nhi của ta yếu đuối như vậy, ho các ngươi để nàng vác bao tải hả? - hắn vừa nói, mắt vừa hiện lên tia đau lòng. Ngọc Di quỳ trên đất, nghệt mặt....: vương gia.....bao che cho vương phi sao a? 2 người này, có phải hay ko là tâm đầu ý hợp? Nàng đứng dậy, chạy ra ngoài...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau