Mộ Sân Cừ cầm đầu Thiên Sơn tông, trong khi vô số tông môn nhỏ truyền thừa cho hiền tài, năm đại tông môn lại chỉ truyền thừa cho huyết mạch trong gia tộc, và cũng bởi vì năm đại tông môn luôn chiếm cứ tài nguyên tốt nhất, về lâu về dài cũng luôn đè đầu cưỡi cổ các tông môn khác.
Mộ Sân Cừ muốn lật đổ quyền uy phía trên, Mạch Tân Diệc muốn báo thù cho gia đình, hai người xem như tìm được mục tiêu chung.
Màn đêm tối tăm, ánh trăng lặng lẽ xuyên qua cửa sổ chiếu vào bóng dáng dây dưa trên bàn, tiếng rên rỉ mất hồn tràn ra đứt quãng, làm ánh trăng xấu hổ đến mức tránh ra sau mây. Mộ Sân Cừ ngồi ở trên bàn, công văn ban ngày chưa xử lý xong bị đẩy ra, Mạch Tân Diệc nâng một chân nàng, hoa huy*t rộng mở, vừa hôn nàng vừa hung hăng thao nàng.
Mộ Sân Cừ mờ mịt, ôm bả vai Mạch Tân Diệc kêu rên, giọng điệu càng thêm phóng đãng làm Mạch Tân Diệc va chạm nhanh hơn, nhanh chóng mở ra đường đi co rút liên tục, hoa dịch bị đâm cho bắn nước, lưu ở trên bàn khiến mông Mộ Sân Cừ ướt đẫm.
"Tông chủ."
Cửa bị gõ hai cái, Mộ Sân Cừ theo bản năng kẹp chặt eo Mạch Tân Diệc, mị thịt cũng liều mạng quấn chặt.
Mạch Tân Diệc đỏ mắt, ôm Mộ Sân Cừ xuống, rút ra dương v*t bắt nàng thay đổi tư thế, tay ôm eo nàng, sau đó lại đi vào thật mạnh từ phía sau.
Mộ Sân Cừ cố gắng đè nén tiếng rên rỉ vào miệng, nhỏ giọng cầu xin,
"Chậm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ta-se-chet-tren-tay-nang/226217/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.