Nước hồ trong trẻo bình tĩnh, chỉ có lá cây nhẹ nhàng bay múa giữa không trung rồi rơi xuống mặt nước trong như kính, lượn lờ trôi đi.
Thiếu nữ dựa vào vách đá cạnh ao, tóc đen xoã tung trong nước, đầu nàng chôn thật sâu giữa hai tay, chỉ có ống tay áo màu lam nhẹ bay, che lại hơi thở nóng bỏng.
Tiếng bước chân đến gần khiến nàng bừng tỉnh, đuôi mắt nàng đầy hơi nước nóng bỏng, tóc đen bao bọc khuôn mặt phiếm hồng, con ngươi trong suốt kinh hỉ.
Chật vật đến vậy sao?
Mạch Tân Diệc gần như là giận đến cười ra tiếng.
Còn tưởng là cái gì làm Mộ Sân Cừ liều mạng, nàng không thể cúi đầu cầu xin mình một chút sao?
Chỉ đơn giản lại thao một lần là được, cũng sẽ không đến mức không giúp nàng.
"Phu, phu quân?"
Vui sướng cùng kích động bên trong giọng nói Mộ Sân Cừ quá mức mãnh liệt, lập tức vuốt phẳng cơn giận của Mạch Tân Diệc, hắn ngồi xổm xuống cạnh hồ nâng cằm Mộ Sân Cừ lên,
"Ai là phu quân của ngươi?"
Tuy rằng cái xưng hô này vô cùng hợp ý hắn, nhưng Mộ Sân Cừ nên bị phạt vẫn phải bị phạt.
"Sao nào, chỉ cần là nam nhân thì chính là phu quân của ngươi sao?"
Mộ Sân Cừ kinh nghi nhìn qua, ngón tay nắm chặt cục đá bên cạnh, tiếng bước chân tán loạn đằng xa, trộn lẫn tiếng kêu la,
"Ả chắc chắn đang ở kia."
"Ta đã hạ dược ả, đảm bảo ả không thể chạy xa."
"Đã sớm muốn nếm thử tư vị của ả, đại sư huynh ngươi chơi trước, sau đó chúng ta...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ta-se-chet-tren-tay-nang/226215/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.