Tựa hồ nhờ Mộ Sân Cừ tỏ rõ bản thân chỉ thuộc về một mình Mạch Tân Diệc, hoạt động của nàng cũng được thư thả hơn rất nhiều, mặc kệ là vị trí sau núi giành riêng cho nàng luyện kiếm hay quyền hạn có thể đơn độc ra cửa, đều phóng khoáng hơn rất nhiều.
Tuy rằng kỳ thật trước kia cũng không ai dám quản nàng, chỉ là nàng bị đè ở trên giường gần như không có thời gian ra ngoài.
Mộ Sân Cừ vung kiếm nhẹ nhàng lưu loát, lại ẩn chứa tràn ngập linh khí dao động, lá cây cánh hoa bị kiếm khí cuốn thành cơn gió phá tan trường không, dáng vẻ mỹ lệ đến mức làm người hít thở không thông.
Mạch Tân Diệc luôn bị loại khí thế sắc bén này hấp dẫn, mỗi khi ánh mắt như vậy của Mộ Sân Cừ nhìn qua là hắn đều không nhịn được lột sạch nàng không còn một mảnh, làm cặp mắt lạnh lẽo đơn độc như hồ sâu kia hoàn toàn nhiễm hơi thở của hắn.
"A... Chậm, chậm một chút..."
Tay vốn dĩ cầm kiếm bị bắt đan vào bàn tay to kia, Mộ Sân Cừ hoàn toàn trần trụi hoan ái lộ thiên ở sau núi, nàng gần như không thể đứng thẳng, lưng dựa vào thân cây lạnh lẽo, đùi bị đặt trên cánh tay Mạch Tân Diệc, âm hộ hoàn toàn rộng mở.
Trong miệng là dược vừa mới lấy được, vị ngọt thanh, không biết có phải do hoan ái quá mức cùng Mạch Tân Diệc hay không, mà tu vi của nàng nhanh chóng tăng lên, nhưng vì tu vi không có cơ sở rất nguy hiểm, Mộ Sân Cừ dựa theo đan thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ta-se-chet-tren-tay-nang/226211/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.