Sáng sớm hôm sau.Diệp viên ngoại quả nhiên giữ đúng lời hứa,một chiếc kiệu hoa đã được đặt trước cổng,còn có cả thêm hai,ba gã đàn ông lực lưỡng khiêng kiệu
Trong phòng,trước tấm gương đồng phản chiếu gương mặt không chút cảm xúc nào,là Thẩm Hi Dao.Môi y được thoa son đỏ,mắt được kẻ lại làm tăng thêm độ sắc sảo vốn có của Thẩm Hi Dao
Thật ra là Thẩm Hi Dao thấy mình đẹp quá mức cho phép,nhưng vì không thể tùy tiện cười nên chỉ có thể trưng ra vẻ mặt không thể miễn cưỡng hơn
Trái ngược với thái độ như muốn ăn tươi nuốt sống mấy người xung quanh của Thẩm Hi Dao thì Tinh Tuyết Tuyết lại rất hớn hở,cô nhóc luôn miệng cười tươi từ đầu đến cuối
“Sư tôn,người xinh đẹp quá đi,đúng là đệ nhất mỹ nhân”
“Trời ạ,đôi mắt của người đẹp quá,tóc búi lên kiểu này cũng rất...”
Thẩm Hi Dao không nhịn nổi,y ném ánh mắt sắc bén về phía Tinh Tuyết Tuyết:“Tuyết Tuyết, đủ rồi”
Tinh Tuyết Tuyết vốn chỉ muốn dành lời khen ngợi cho sư tôn của mình một chút,không ngờ lại khiến người không vui,cô nhóc sợ y sẽ tức giận nên liền bịt chặt miệng mình lại
“Ò,con xin lỗi”
Trong lúc Thẩm Hi Dao còn đang thưởng thức chính bản thân trong gương thì bên tai y đột nhiên vang lên tiếng xì xào to nhỏ
“Người gì đâu mà hung dữ nhìn chẳng thấy giống nữ nhân chút nào,ta thấy nhìn giống nam nhân hơn ấy”
“Đúng đúng,ta thấy là một kẻ lừa đảo thì có,chắc là đang giả danh đệ nhất tông sư họ Thẩm gì gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ta-la-su-ton-phan-dien-khong-the-cuu-roi/3737997/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.