🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sáng sớm hôm sau.Diệp viên ngoại quả nhiên giữ đúng lời hứa,một chiếc kiệu hoa đã được đặt trước cổng,còn có cả thêm hai,ba gã đàn ông lực lưỡng khiêng kiệu

Trong phòng,trước tấm gương đồng phản chiếu gương mặt không chút cảm xúc nào,là Thẩm Hi Dao.Môi y được thoa son đỏ,mắt được kẻ lại làm tăng thêm độ sắc sảo vốn có của Thẩm Hi Dao

Thật ra là Thẩm Hi Dao thấy mình đẹp quá mức cho phép,nhưng vì không thể tùy tiện cười nên chỉ có thể trưng ra vẻ mặt không thể miễn cưỡng hơn

Trái ngược với thái độ như muốn ăn tươi nuốt sống mấy người xung quanh của Thẩm Hi Dao thì Tinh Tuyết Tuyết lại rất hớn hở,cô nhóc luôn miệng cười tươi từ đầu đến cuối

“Sư tôn,người xinh đẹp quá đi,đúng là đệ nhất mỹ nhân”

“Trời ạ,đôi mắt của người đẹp quá,tóc búi lên kiểu này cũng rất...”

Thẩm Hi Dao không nhịn nổi,y ném ánh mắt sắc bén về phía Tinh Tuyết Tuyết:“Tuyết Tuyết, đủ rồi”

Tinh Tuyết Tuyết vốn chỉ muốn dành lời khen ngợi cho sư tôn của mình một chút,không ngờ lại khiến người không vui,cô nhóc sợ y sẽ tức giận nên liền bịt chặt miệng mình lại

“Ò,con xin lỗi”

Trong lúc Thẩm Hi Dao còn đang thưởng thức chính bản thân trong gương thì bên tai y đột nhiên vang lên tiếng xì xào to nhỏ

“Người gì đâu mà hung dữ nhìn chẳng thấy giống nữ nhân chút nào,ta thấy nhìn giống nam nhân hơn ấy”

“Đúng đúng,ta thấy là một kẻ lừa đảo thì có,chắc là đang giả danh đệ nhất tông sư họ Thẩm gì gì đó đó”

“Vậy mà lão gia và phu nhân lại tin cô ta răm rắp,chắc chắn là cô ta muốn lừa tiền lão gia rồi”



Mấy cô nữ hầu đã đi xa nhưng lời nói của họ vẫn không thoát khỏi phạm vi của Thẩm Hi Dao.Y thì không bận tâm lắm,dù sao người không biết gì thường rất hay bàn ra tán vào rồi bịa ra đủ thứ chuyện

Nhưng Tinh Tuyết Tuyết lại xanh mặt,cô nhóc biết rõ tính tình của Thẩm Hi Dao,càng im lặng thì càng đáng sợ.Cô nhóc lo mấy người kia tự tìm đường chết nên nhanh chóng chạy ra đuổi lạ

Sau đó Tinh Tuyết Tuyết chạy lại,quỳ gối xuống cố dỗ dành Thẩm Hi Dao:“Họ chỉ là đám người không biết điều thôi,người đừng để bụng”

Vốn không để tâm nên Thẩm Hi Dao rất bình thản mà trả lời:“Không sao,vi sư chỉ lo việc chính thôi”

Thấy Thẩm Hi Dao không có ý định xách roi ra quất người lung tung nên Tinh Tuyết Tuyết liền vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm

Tinh Tuyết Tuyết đứng lên:“Con lấy khăn trùm đầu cho người”

Nói xong,Tinh Tuyết Tuyết bước tới chiếc bàn gỗ gần cửa trên đó đang đặt một cái khăn trùm đầu đỏ thắm,được thêu chỉ vàng tinh xảo

Chỉ trong một đêm đã có thể chuẩn bị đến nước này thì chắc hẳn Diệp viên ngoại kia đã đem hết sự tin tưởng dành cho đệ nhất tông sư Thẩm Hi Dao rồi

Vừa cầm lên,quay người thì lập tức một dáng người thấp bé nhỏ xíu đang núp sau cánh cửa đập vào mắt Tinh Tuyết Tuyết

Tinh Tuyết Tuyết đặt lại cái khăn trùm đầu đó lên bàn tiến tới kiểm tra

Dường như cảm thấy mình đã bị phát hiện,Hà Sở Tiêu vội nhấc chân chạy đi,nhưng chưa chạy được bao nhiêu đã bị kéo về

Tinh Tuyết Tuyết không hài lòng với hành động lén la lén lút như vậy của Hà Sở Tiêu,dù không giận nhưng giọng của cô nhóc cũng có một chút sự chất vấn trong đó:“Đệ đang làm gì ở đây vậy?”



Hà Sở Tiêu bị bắt tại trận không đường nào chạy thoát được nên rất bối rối:“Đệ...đệ...

Tinh Tuyết Tuyết nhíu mày:“Đệ như thế nào?”

Hà Sở Tiêu run bần bật lên,sợ mình sẽ bị trừng phạt vì nhìn lén sư tôn:“Đệ...tò mò nên muốn xem thử.”

Đột nhiên có giọng nói lạnh lùng bên trong vang lên,khiến Hà Sở Tiêu không rét mà run:“Biết nhìn lén ta là tội nặng thế nào không?”

Quả nhiên chỉ nói có một câu thôi đã làm Hà Sở Tiêu khóc òa lên.Nhìn cảnh này thật làm cho Thẩm Hi Dao hả hê,cho dù hắn có là ma vương thì cũng không tránh được việc bị sư tôn dọa cho phát khóc

Thẩm Hi Dao giương mặt đắc ý,ai bảo sau này chính hắn sẽ ra tay lấy mạng y chi,bây giờ nhân cơ hội còn bắt nạt được thì cứ việc mà bắt nạt

“Thôi đừng khóc nữa,đệ làm sư tôn không vui thì sẽ bị phạt nặng hơn đó”.Tinh Tuyết Tuyết xoa đầu Hà Sở Tiêu nói

Hà Sở Tiêu khóc đến không được thành lời rồi,hết cách Tinh Tuyết Tuyết đành nhờ một cô nữ hầu đem hắn về phòng.Ấy vậy mà trên đường đi Hà Sở Tiêu vẫn không nín khóc chút nào

Không lâu sau Thẩm Hi Dao bước ra,được người hầu do Diệp viên ngoại chuẩn bị dìu lên kiệu

Diệp viên ngoại này làm một cái đám cưới giả lộng lẫy hơn cả những gì mà Thẩm Hi Dao tưởng tượng.Hơi tốn tiền nhưng thiết nghĩ như vậy thì hung thủ dễ dàng sa lưới hơn

Trước khi lên kiệu,y có thấy Hà Sở Tiêu đứng một góc nhìn trộm buổi hôn lễ này.Ban nãy đã bị đe dọa rồi mà hắn vẫn không chừa tật,đợi y về sẽ xử hắn sau

Nhưng ánh mắt của hắn khi đó sáng lên một cách lạ thường,khiến y vừa không thoải mái vừa khó hiểu

Hazz,do y nghĩ nhiều thôi,một đứa trẻ như hắn thì làm gì có ý đồ khác
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.