Lần nữa mở mắt,Thẩm Ly cảm thấy cơ thể của mình uể oải vô cùng,nhưng bù lại là được nằm trên một chiếc giường mềm mại ấm áp
Đầu đau như búa bổ,y ôm đầu lẩm bẩm:“Chuyện gì đã xảy ra vậy trời,hay chỉ là một giấc mơ thôi sao?”
Thẩm Ly chậm rãi ngồi dậy,vừa bước xuống giường thì mới phát hiện bộ đồ của mình đã được thay từ khi nào,một lớp áo trắng mỏng y hệt mấy người đóng cổ trang trên phim vậy
Nhìn xung quanh thì đây cũng không phải là phòng của y nữa.Sàn được làm bằng gỗ trông rất bắt mắt,cách giường không xa có một chiếc bàn nhỏ,đối diện có một chiếc kệ…căn phòng mang lại cảm giác yên bình đến kì lạ
Nói gì thì nói chứ cũng không phải phòng của Thẩm Ly,vậy nên thay vì nên thư giãn với sự yên tĩnh này thì y lại rất hoang mang
Đột nhiên từ ngoài có một cô nhóc tầm 15 tuổi bước vào,tay cô nhóc cầm một bát thuốc,tóc được buộc thành hai bên,cũng mặc đồ không giống ai,vẻ mặt dường như rất lo lắng
Nhưng khi nhìn thấy Thẩm Ly thì sự lo lắng đó đã nhanh chóng giảm xuống:“Sư tôn…người tỉnh rồi…”
Thẩm Ly ngơ ngác nhìn cô nhóc không quen không biết này:“Em gái,em nói gì vậy?Sư tôn nào cơ?”
Chưa kịp để y suy nghĩ thêm,cô nhóc đó đã đặt bát thuốc lên bàn rồi chạy lại dìu y nằm lại xuống giường:“Người vừa mới tỉnh lại thôi mà,đừng vận động mạnh”
Thẩm Ly khó hiểu trước hành động này của cô nhóc,y hất bàn tay đang quan tâm của người trước mặt ra:“Này em gái à,em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ta-la-su-ton-phan-dien-khong-the-cuu-roi/3731916/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.