Một tháng cứ thế trôi qua, Lâm Thắng cuối cùng đã kết hôn theo dự định. Nhưng mà là kết hôn với một cô gái khác không phải Hoàng Thiên Kim.
Ngày hai người bọn họ kết hôn, Thiên Kim không có đến dự. Cô chỉ gửi một tấm thiệp chúc mừng và cuốn sổ tiết kiệm. Số tiền trên cũng là số tiền anh đưa cô giữ trong những năm yêu nhau.
Một bài hát vô tình ngân vang khiến cô bật khóc.
“Váy cưới em như bông tuyết bay giữa mùa đông
Giống như tình yêu hai ta mong manh lụi tàn
Nhớ tháng năm ta bên nhau chưa bao giờ cách xa
Đến cuối cùng rồi chẳng thể về một nhà”
Nghĩ lại chặn đường đi cùng Lâm Thắng, Thiên Kim có chút nuối tiếc.
Nhưng mà Tiêu Quân nói rất đúng: không ai sống thiếu ai mà chết cả. Quan trọng là khi không có người đó bạn có hạnh phúc hay không mà thôi.
Thiên Kim nghe một số bạn học cũ nói vợ của Lâm Thắng đang mang thai. Anh ấy có nhà, có xe, vợ đẹp và có con.
Chẳng phải ước mơ của anh ấy đã được một cô gái khác viết tiếp hay sao?
Thiên Kim có gì phải buồn nữa cơ chứ?
Chính cô cũng đang hạnh phúc với đứa con trong bụng của mình mà.
Thiên Kim lấy tay xoa bụng, khóe miệng chợt nở nụ cười.
“Lâm Thắng, chúc anh hạnh phúc!”
Thiên Thanh mang chiếc giày nhỏ của bé gái đến trước mặt Thiên Kim.
“Còn 2 tuần nữa là chị sắp sinh rồi. Hồi hộp quá đi mất! Chị kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3452896/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.