“Á…”
Chỉ nghe tiếng hét thất thanh của Thiên Kim.
Sau cơn hoảng sợ, cô đã được y tá tiêm thuốc an thần liều nhẹ.
Còn Tiêu Quân đang ngồi ở phòng phòng bác sĩ.
“Tiêu thiếu, ngài chườm thêm đá không?”
Bác sĩ Danh quay mặt ra sau lưng nhịn cười.
“Khốn kiếp. Cậu muốn cười thì cười đi. Đừng làm ra vẻ như vậy?”
“Haha.”
Bác sĩ Danh ôm bụng cười không kìm lại được.
“Tiêu đại thiếu gia bị nâu mắt. Haha. Tôi càng nhìn càng chịu không được.”
“Phiền chết đi được. Mau đổi bác sĩ.”
Tiêu Quân la lớn lên. Sau đó giọng lại đổi sang nghiêm túc.
“Mau nói tôi biết cô ấy bị làm sao?”
Bác sĩ Danh hội chẩn cùng bác sĩ chuyên khoa thần kinh.
‘Kết luận chính là…”
Tiêu Quân chỉ vào mặt bác sĩ Danh: “Cậu còn giỡn như vậy nữa tôi đuổi việc cậu. Tước bằng bác sĩ.”
“Đừng. Bình tĩnh.”
“Bình tĩnh cái con mẹ cậu!”
“Được rồi. Cô ấy bị tụ máu bầm cậu cũng biết rồi. Cái này phải từ từ. Có thể cô ấy sẽ mất trí nhớ tạm thời hoặc có thể cô ấy sẽ không bao giờ nhớ nữa. Hơn nữa, kiểm tra trên người không có vết tích xâm hại. Và cô ấy đang mang thai. 4 tháng.”
Tiêu Quân nghe không nổi đứng dậy đấm vào mặt của bác sĩ Danh.
“Cậu bị điên rồi phải không? Hết lần này đến lần khác chọc tức tôi?”
“Lần này tôi nói thật. Cậu xem đi.”
Bác sĩ Danh ném kết quả xét nghiệm máu và hình siêu âm ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3450978/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.