“Sếp Minh, trùng hợp thật?”
“Là… Là…”
“Chát!’
Một bạt tai giáng xuống mặt của người đàn ông.
Người đàn ông buông Thiên Kim xuống. Quỳ đập đầu:
“Tiêu đại thiếu gia tha mạng!”
Tiêu Quân nghiến răng, một tay kéo Đặng Thiên Kim vào lòng ôm chặt. Giọng nói của hắn rất trầm, đôi mắt như hai lưỡi dao sắc bén dọa người trước mặt.
“Lão già ngươi muốn chết? Xem ngươi dám động vào Dì nhỏ của ta?”
“Dì nhỏ? Tôi không biết… Tha…”
Chân dài của hắn vung lên đạp ngay mặt của tên Minh.
Dấu giàu hiện rõ lên mặt. Hắn kêu lên thảm thiết.
Tiêu Quân quay sang nhìn Hoàng Thiên Kim:
“Dì nhỏ không sao chứ?”
Hoàng Thiên Kim cơ thể rất nóng. Cả thân thể chỉ dựa vào Tiêu Quân.
“Hắn cho tôi uống rượu bỏ thuốc. Tôi khó chịu quá!”
Nghe đến đây, mặt hắn bắt đầu nổi gân xanh. Bàn tay quyện lại thành nắm đấm.
“Người đâu. Ra đây!”
Thuộc hạ của Tiêu Quân ở phía sau:
“Tiêu đại thiếu gia có gì căn dặn?"
Tiêu Quân thở ra cố lấy lại bình tĩnh:
“Dì nhỏ, tay nào của hắn chạm vào dì?”
Hoàng Thiên Kim nửa tỉnh nửa mê, giọng nói yếu ớt:
“Cả… hai!”
“Đập gãy tay hắn cho ta. Lão khốn!”
“Dạ!”
Tiêu Quân bế Thiên Kim lên. Trong cơn mơ màng, Thiên Kim nghe được tiếng hét thất thanh của người đàn ông.
“Dì nhỏ, dì bị mất não rồi sao? Không phân biệt đâu là nguy hiểm?”
“…”
“Chết tiệt! Lần trước cũng bị, lần này cũng bị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3437330/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.