Hoàng Thiên Kim xin nghỉ việc ở công ty. Cô không muốn mình có liên quan đến Tiêu Quân nữa. 
Lâm Thắng có nhiều lần đến tìm cô nên tạm thời cô về nhà cha mẹ mình ở. Cô tắt đi động đi để bình tâm. 
Không biết là bình tâm hay chạy trốn? 
Gia đình Thiên Kim ở vùng ven thành phố. Chủ yếu làm nông để sống. Trước nhà trồng rất nhiều hoa, mùa này là mùa cúc họa mi. Hoàng Thiên Kim ngồi xuống hái một vài nhành cúc mang vào nhà cắm thành bình hoa. 
Trong nhà vọng ra tiếng của ông Hoàng: 
“Thiên Kim, mau vào ăn cơm. Chị con vừa về đến.” 
“Dạ.” 
Hoàng Thiên Kim vội mang hoa chạy vào nhà. Vừa vào đến đã thấy chị cô - Hoàng Thiên Thanh ngồi ở sofa. 
“Chị!” 
“Thiên Kim, chị nghe ba nói em về ở cả tuần nay.” 
“Dạ. Em tính chuyển công việc nên đã xin nghỉ.” 
“Còn Lâm Thắng? Nó không về chơi cùng em à?” 
Thiên Kim gật đầu, cô không nói với gia đình chuyện xảy ra. 
“Anh ấy bận nhiều việc. Khi nào rảnh sẽ về thăm.” 
Bà Hoàng ở trong bếp gọi vào: 
“Cả nhà mau ăn cơm.” 
Hoàng Thiên Thanh là chị cả lớn hơn Thiên Kim 5 tuổi. Cô vừa giỏi lại đa tài. Cô cũng là thư ký của một tập đoàn lớn. Công việc bận rộn hiếm lắm mới có dịp về chơi. 
“Ba, mẹ. Con muốn ba mẹ gặp một người.” 
Từ cửa bước vào một người đàn ông trung niên. Ông ấy trông rất đạo mạo. Còn lớn tuổi hơn cha cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3437322/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.