Lục Vân Đàn cho Hạ Tây Dương thời gian ba ngày để suy nghĩ.
Sáng thứ Hai.
Trưởng khối quy định buổi sáng bắt đầu học vào lúc 6h30, nhưng lão Kim yêu cầu tất cả học sinh lớp 12/2 phải vào lớp trước 6h20, Lục Vân Đàn lại sát giờ mới vào lớp, sau đó dưới cái nhìn chằm chằm bất lực của lão Kim, cô hốt hoảng chạy về chỗ ngồi, mở cuốn sách tiếng Anh ra bắt đầu học tiếng Anh một cách nghiêm túc———Học thuộc ba bài luận tiếng Anh mỗi tuần là cái giá cô phải trả để có thể trốn ba buổi tập thể dục. Nếu cô học thuộc thêm một bài thì có thể trốn thêm một buổi.
Khoảng 6h45, lão Kim bảo lớp trưởng ngồi trên bục giảng thay mình rồi đi ra khỏi lớp.
Tất cả mọi người trong lớp đều biết lão Kim đi ăn sáng. Khoảnh khắc thầy ấy rời đi, bầu không khí của tiết tự học buổi sáng vốn đang tích cực đột nhiên sụp đổ hơn một nửa, Lục Vân Đàn cũng là một trong số đó.
Cô lấy trong cặp sách ra một phần bánh ngọt và sữa đậu nành đóng gói mua ở căn tin, sau đó lại lấy đôi đũa dùng một lần và lọ sa tế ớt chưng mới mua, mở nắp lọ sa tế ớt chưng bằng tay không rồi dùng đũa dùng một lần kẹp lấy tương ớt dầu đỏ, phết đều lên những chiếc bánh vàng ruộm.
Ăn hết hai miếng bánh ngọt, cô đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nhìn Hạ Tây Dương đang ngồi phía sau.
Hạ Tây Dương đang ăn bánh bao hấp.
Lục Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-phuong-xa-co-nguoi/3393221/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.