Edit + Beta: Toả Toả
Phó Thành khiếp sợ nhìn Tưởng Du, cái tay kia vẫn không ngừng vuốt ve khuôn mặt của hắn.
Độ nóng bàn tay so với trên mặt còn nóng hơn, vành tai hắn dần dần đỏ bừng.
“Sao còn nóng hơn lúc nãy nữa rồi.” Tưởng Du sốt ruột nói, lòng bàn tay và mu bàn tay liên tục nóng lên.
“Không sao cả.” Phó Thành giơ tay bắt lấy tay của đối phương, chậm rãi kéo ra, nhìn lòng bàn tay dưới mắt ngẩng ngơ.
Tưởng Du nhíu mày, đem cặp sách đặt trên đầu gối, lục tìm đồ trong đó.
Cuối cùng tìm thấy thuốc và miếng dán hạ sốt trong góc cặp mà mẹ mua hôm qua.
“Cậu ăn sáng chưa?” Anh hỏi.
Phó Thành ngẩng đầu nhìn Tưởng Du rồi lắc đầu: “Không có khẩu vị.”
“Chậc!” Tưởng Du trừng mắt trách móc đối phương, lấy ra một viên thuốc cảm, ném phần còn lại vào trong cặp sách.
Anh xé miếng dán hạ sốt, nhìn Phó Thành một cái, trực tiếp nắm lấy cằm của đối phương, dán miếng dán hạ sốt lên trán.
Một cảm giác lành lạnh từ trán lan tỏa.
Phó Thành cau mày, ngoại trừ cảm giác lạnh buốt còn có nhiệt độ của người kia từ cằm truyền đến.
“Lát nữa chúng ta đi mua gì ăn đi, bụng đói không được uống thuốc, có biết không?” Tưởng Du nghiêm nghị nói.
“Ừm…..” Phó Thành gật gật đầu, dựa đầu vào ghế ngồi.
Thật ra tối hôm qua cơ thể hắn đã có chút khó chịu, vừa ho vừa thấy lạnh cả người.
Từ nhỏ khi cơ thể cảm thấy khó chịu đều là hắn tự mình đi mua thuốc hay khám bệnh.
Hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/221598/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.