Edit + Beta: Toả Toả
Tưởng Du che cái bụng bị đấm đau ngồi trên bãi cỏ.
Trong giờ nghỉ trưa, xung quanh rất yên tĩnh.
Anh lại từ từ buồn ngủ, liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng trèo lên cây, tựa vào thân cây.
Khi còn nhỏ, ba anh hay dẫn anh đến nhà bà ngoại chơi, ở đó có trồng một cây nhãn rất lớn. Bà ngoại nói đây là cây ông nội trồng khi còn trẻ, mỗi năm đều ra rất nhiều quả.
Chỉ tiếc sau khi ba qua đời, anh cũng không đi nhà bà ngoại nữa.
Nghĩ một hồi, tiếng chim nhỏ truyền đến bên tai, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Lá cây bị gió thổi bay lả tả, ánh mặt trời xuyên qua nó chiếu vào mặt Tưởng Du, chói mắt giống như vô số vì sao tụ lại.
Mây trắng che khuất mặt trời, che chở Tưởng Du đang say giấc.
Phó Thành cầm sách đi đến dưới gốc cây, lật từng trang để xem.
Ngày thường hắn đều thích ngồi ở đây, đủ yên tĩnh.
Tiếng lật sách nho nhỏ đánh thức Tưởng Du trên cây, anh khẽ mở mắt. Đầu tiên là ngây người một lúc, sau đó muốn nhìn dưới gốc cây để kiểm tra.
Thấy người đánh thức mình là Phó Thành, bèn cười vui vẻ.
Anh chăm chú nhìn Phó Thành đang mê mẩn đọc sách, lá vàng rơi lưu lại trên tóc hắn. Làn da trắng ở trên cỏ trông càng có vẻ trắng hơn, không biết đọc đến nội dung gì khoé miệng nở một nụ cười, rất bắt mắt.
Trong mắt Tưởng Du hiện lên ý cười, giơ tay kéo một nhánh cây hái mấy cái lá nhỏ thả lên người Phó Thành.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/221587/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.