Edit + Beta: Toả Toả
Cúc áo trên đường viền áo đã bị giật mất rồi!
Tưởng Du hơi dừng lại, nhìn về phía Trần Đình đang cười tươi rói đứng trước mặt mình.
Cúc áo trắng bạc nằm trong lòng bàn tay cậu ta.
Cậu ta vuốt cúc áo giống như đang vuốt ve bảo bối, động tác vô cùng cẩn thận.
"Trần Đình, cậu làm gì vậy?" Tưởng Du nhíu mi.
Đồng phục đang tốt đẹp lại bị cậu ta xé toạc ra, không có cúc áo, ngực cũng đều lộ ra.
"Đàn anh Tưởng Du, không phải anh tốt nghiệp rồi sao, có thể tặng em món quà này được không?" Trần Đình chỉ vào cúc áo nói, hai tay chắp lại, khẩn cầu nhìn Tưởng Du.
"Cái cúc áo này?"
"Ừm, em sẽ coi nó như bảo bối." Trần Đình nắm chặt cúc áo.
"Cái đó......."
"Không thể cho!" Một giọng nói trực tiếp cắt ngang câu trả lời của Tưởng Du.
Phó Thành từ phía sau bước lên, dừng lại bên cạnh Trần Đình. Hắn liếc nhìn viền áo của Tưởng Du một cái, đã không còn chỉnh tề như ban đầu, còn có thể mơ hồ nhìn thấy làn da trên ngực của anh.
Sắc mặt của hắn nhanh chóng xụ xuống, đôi mắt lạnh lùng nhìn Trần Đình.
"Đưa đây."
"Không, đây là của đàn anh Tưởng Du cho em." Trần Đình nắm chặt lấy, vẻ mặt cảnh giác nhìn Phó Thành.
Đôi mắt bình tĩnh của Phó Thành dâng lên lửa giận: "Đưa đây!"
"Không!"
Trần Đình vừa mới từ chối, một đôi tay trắng nõn đã trực tiếp bắt lấy cậu ta, mở từng ngón tay một ra.
"Ah ah đau quá!"
Phó Thành không để ý đến tiếng la hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110969/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.