Edit + Beta: Toả Toả
Mặt Phó Thành hiện ý cười, vươn tay nhét bỏng ngô vào miệng anh, nhẹ giọng nói: “Tập trung xem phim.”
“Chậc!” Tưởng Du nhai bỏng ngô trong miệng, nuốt xuống rồi há miệng với Phó Thành.
Đối phương tự giác đem bỏng ngô đưa vào miệng của anh.
“Khụ khụ.” Trần Đình ho khan vài tiếng, không chút khách khí đem hộp đưa tới: “Em còn muốn.”
“Hết rồi.” Vẻ ôn nhu trên mặt Phó Thành biến mất, lạnh lùng nói.
“Đàn anh Tưởng Du ——”
“Đưa qua đây đi.” Tưởng Du bất đắc dĩ nói.
“Vẫn là đàn anh Tưởng Du…….”
Một bàn tay trực tiếp đoạt lấy hộp, Phó Thành hung ác nói: “Làm phiền người khác xem phim.”
Trần Đình tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Đến cảnh cuối phim, các nhân vật chính dìu dắt lẫn nhau chạy ra khỏi toà thành kinh khủng, đến cửa cuối cùng, họ nhìn thấy những bóng ma phiêu dạt.
Bọn họ cùng khóc, dùng chút sức lực còn sót lại ôm chặt lấy người kia, hôn môi nhau.
Người luôn luôn không xem được tình tiết cảm động – Tưởng Du đã sớm rưng rưng nước mắt, sợ người xung quanh phát hiện mà cố nén nước mắt.
Nhưng khi nam chính vì nữ chính mà hy sinh tính mạng, anh rốt cuộc không nhịn được nữa.
Anh quay đầu dùng sức lau đi nước mắt trên mặt.
Tục ngữ nói đàn ông có nước mắt nhưng không dễ dàng chảy, xem phim mà rơi nước mắt thì sẽ bị chê cười.
Anh liên tục lấy ngón tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt rồi hít mũi.
Bỗng nhiên một miếng khăn giấy từ sau lưng đưa tới, anh kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110956/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.