Edit + Beta: Toả Toả
Trời đầy mây.
Tưởng Du đứng trước trạm xe buýt, ánh mắt nhìn xung quanh, hai tay run rẩy đút vào túi để sưởi ấm.
Ngón tay lạnh buốt chạm vào noãn bảo bảo trong túi, cả người anh run lên, cũng không còn lạnh như trước.
Xe buýt chậm rãi đi đến.
Tưởng Du chen lên xe buýt, anh nhìn lướt qua nhưng lại không tìm thấy bóng dáng quen thuộc thường ngày, ủ rũ bĩu môi.
Đã hai ngày liên tiếp anh không ngẫu nhiên gặp được Phó Thành.
Ở trường học đều là do anh chủ động đi tìm, nhưng cũng chưa từng gặp hắn đến một lần.
Hơn nữa khi tan học cũng không thấy được bóng dáng của hắn.
Anh đã từng nghi ngờ rằng hắn đã thay lòng đổi dạ.
Nhưng nghĩ lại thì Phó Thành cũng chưa bao giờ chấp nhận lời tỏ tình của anh.
“Haizz——” Tưởng Du mệt mỏi tựa vào lan can, hờ hững nhìn cảnh vật bên ngoài.
Khi đến trường, một nửa số người trên xe đã xuống hết.
Tưởng Du bóp chặt noãn bảo bảo trong túi, trong đầu vẫn suy nghĩ chuyện của Phó Thành.
“Đàn anh Tưởng Du.”
Một giọng nói đánh thức anh, anh khẽ cúi đầu nhìn thấy nụ cười xán lạn của Trần Đình.
“Hi hi, ở cổng mà chúng ta cũng gặp nhau, có phải chúng ta rất có duyên không?” Đôi mắt Trần Đình vẫn luôn chú ý đến biểu cảm của Tưởng Du, chỉ thấy đối phương nhàn nhạt lắc đầu.
“Trường học lớn như vậy, gặp mặt là chuyện bình thường.”
Nụ cười của Trần Đình đông cứng trên mặt, lát sau lại tiếp tục nở nụ cười, cậu ta kéo tay Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110953/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.