Edit + Beta: Toả Toả
“Thì… Thì có thể làm làm bài tập nè…….” Tưởng Du vò vò tóc, sau khi thu hút tầm mắt của Phó Thành liền nhanh chóng dời đi.
“Phụt, hì.” Phó Thành che miệng nở nụ cười, lùi lại, hai người cách nhau một khoảng.
“Lần sau lại đến nhà cậu đi, hôm nay còn có chút việc.”
Tưởng Du gật gật đầu, khuôn mặt trắng nõn lại càng đỏ.
“Tôi đưa cậu về nhà trước.” Phó Thành nói.
“Được.”
Về đến nhà đã là 8 giờ tối.
Anh ngoại trừ đầu tóc bị ướt thì trên người vẫn ổn.
Nhưng một nửa bộ vest của Phó Thành đều đã ướt, môi bị đông lạnh đến tái nhợt, hắn mượn một bộ quần áo của Tưởng Du rồi về nhà.
Tưởng Du tắm rửa xong, lau tóc rồi bước ra khỏi phòng.
Anh ngồi xuống bên giường, mắt liếc qua điện thoại một cái thì thấy đèn báo sáng lên.
Anh nhanh chóng cầm lấy, mở màn hình.
Tịch Lâm: 【Tưởng Du, tao bị cảm rồi……】
Tưởng Du bất giác trợn mắt khinh thường, trực tiếp ném điện thoại xuống giường.
Gần cuối kỳ, sách giáo khoa gần như đã học xong.
Giáo viên giao một đống bài tập mỗi ngày để học sinh hoàn thành trong lớp, sau giờ học cũng có thêm những bài tập khác.
Tưởng Du xoay xoay bút máy trong tay, nghiêm túc xem kỹ bài kiểm tra trên bàn.
Dừng bút, viết câu trả lời đúng vào giấy.
“Tưởng Du.” Tịch Lâm cầm bánh mì trong tay, động tác lưu loát kéo ghế ngồi ở bàn trước ra: “Có chuyện muốn bàn bạc với mày.”
“Sủa.” Tưởng Du ngước mắt nhìn chòng chọc Tịch Lâm.
“Hề hề, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110951/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.