Edit + Beta: Toả Toả
Trường học tổ chức thi đấu nằm ở một nơi hẻo lánh, xe buýt phải đi vòng vèo mới đến nơi, phải vượt qua những con đường đầy sỏi và những con đường bê tông gập ghềnh trong suốt thời gian đó.
Khi các học sinh tới nơi tinh thần không tốt lại thêm đầu váng mắt hoa.
Từng người một xuống xe nhìn trường học trước mặt. Hai cột đá cẩm thạch màu trắng bạc có độ cao như nhau ở hai bên sườn cửa. Bên trong là nhà dạy học mới tinh, sân thể dục rộng rãi, bãi cỏ xanh mướt đều chứng tỏ rằng trang thiết bị của ngôi trường này tốt hơn so với của họ.
Đang là thời gian lên lớp, trên sân thể dục chỉ có 2 lớp đang học tiết thể dục.
Nhìn thấy chiếc xe lạ, các học sinh nghiêng đầu nhìn trộm, miệng thì xì xào bàn tán.
Tưởng Du đứng một chỗ đánh ngáp.
“Tối hôm qua ngủ không ngon sao?” Phó Thành đi đến bên cạnh anh, nhìn phía dưới đôi mắt của đối phương.
“Ừm, tôi ngủ quên trước khi tóc khô hẳn, nửa đêm có chút lạnh.” Tưởng Du đè mái tóc đang vểnh lên, xấu hổ cười cười.
Tóc xoăn tự nhiên vừa cong lại vừa vểnh, dù có ấn nó xuống như thế nào thì nó cũng sẽ bật lên lại.
Phó Thành im lặng giơ tay, đè lại phần tóc bị vểnh lên của Tưởng Du: “Thật ra cũng được, không xấu.”
Ngón tay thon dài giấu đi phần tóc xoăn vào sâu bên trong, có thể khôi phục lại như cũ một chút.
“Ha ha, thật sao?” Tưởng Du cong khoé môi, lông mày nhướng lên.
Nhâm Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110934/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.