Hùng Âm theo đồng nghiệp di chuyển bằng xe riêng đi ra ngoại ô thành phố. Nhiệm vụ lần này là giải cứu con trai của một vị đại sứ nước bạn cùng cháu của một nghị viên trong chính phủ.
Bên bắt cóc đưa ra các yêu cầu về việc bác bỏ các chính sách mà chính phủ hai bên sắp kí kết vào cuộc họp sáng mai. Bọn họ chỉ có thời gian mười hai tiếng trước khi cuộc họp báo bắt đầu.
"Siết chặt áo chống đạn, kiểm tra kĩ vũ khí của bản thân đi." Đội trưởng hô lên với mấy người đang chuẩn bị đồ trên xe. "Hùng Âm."
"Báo cáo, có!" Hùng Âm khoá chốt an toàn của súng, nghe thấy gọi tên mình liền đáp.
"Cậu đi sau đội hình yểm trợ, nếu kế hoạch thất bại hãy báo cáo cho đội chỉ huy và rút lui ngay."
Hùng Âm hiểu tấm lòng của đội trưởng, đáp lại rất to. "Rõ."
Xe di chuyển trong màn đêm trên đường xa lộ. Một đồng đội bên cạnh tò mò mà lên tiếng hỏi Hùng Âm. "Anh Âm, chị dâu tụi em xinh không?"
Hùng Âm nhớ đến Tinh, thật thà mà lắc đầu. "Không."
"Nó nói điêu đấy. Đừng tin." Đồng nghiệp đối diện cười, nói. "Không xinh mà vừa được nghỉ phép đã tổ chức đám cưới. Sợ ai cướp hay gì?"
Mọi người xung quanh đều phá lên cười.
Đội trưởng cũng góp vui. "Nói chứ Âm là đứa làm bố trong đội đấy."
Lại có tiếng ồ lên. Hùng Âm ngượng ngùng cười, miệng toét đến mang tai. "Mới được ba tháng thôi. Còn lâu mới được nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2648007/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.