Buổi sáng Tinh thức dậy, cậu mơ màng mở lên điện thoại, nhìn loạt thông báo sau một đêm tắt âm. Hùng Âm gọi muốn lag cái máy.
Lúc gọi lại, người đầu dây bên kia rất bình tĩnh mà hỏi cậu đang ở đâu.
"Tôi về nhà." Tinh thản nhiên đáp.
"Giờ tôi qua đón cậu." Hùng Âm nói ngay.
"Không cần đâu. Tôi muốn ở nhà mấy hôm."
"...Cậu không có ở nhà cha mẹ đúng không?"
"Tôi đang ở nhà cha mẹ của tôi." Tinh lặp lại một lần nữa. "Anh không tin thì đánh xe qua đây mà xem."
Hùng Âm qua thật, còn mang theo giỏ quà để biếu cha mẹ Tinh.
"Qua được rồi, cần gì mang quà cáp." Nghê Lan ngại ngùng nhận lấy, đặt lên mặt bàn.
"Tinh đâu rồi ạ?" Hùng Âm nhìn người phụ nữ trước mắt, cố ý thả chậm tốc độ nói.
"Nó còn ngủ trên nhà ấy." Cha Tinh ngồi cạnh rót cho anh một ly nước. "Tối qua tự dưng về nhà, hai đứa không cãi nhau đấy chứ?"
Lời của cha Tinh quá đột ngột, Hùng Âm cũng đơ mất mấy giây. Anh mới đáp lại. "Dạ, không. Hôm qua con đi công chuyện. Dự là hai ngày mới về. Nhưng xong việc sớm. Có lẽ là Tinh ở nhà buồn nên về nhà với ba mẹ."
Cha Tinh nhìn người đàn ông cao lớn, cố xác định xem có phải nói thật hay không nhưng cũng không ra được gì. Ừ một tiếng rồi uống nước của mình.
"Tối qua mấy giờ Tinh về đến nhà à?" Hùng Âm lúc này mới hỏi đến nội dung chính.
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2648003/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.