Trở lại căn nhà sau mấy ngày về nhà cha mẹ, bố cục bên trong lần nữa được cô giúp việc sắp xếp thành ngăn nắp đến mức khủng hoảng.
Tinh nhìn tủ quần áo ngủ được xếp theo từng màu mà không khỏi nể phục. Đồ lót cũng phân theo từng màu, từng loại. Có thể thấy, chứng OCD không còn chỉ ở mức nhẹ nữa rồi.
Hùng Âm cũng đã quen nên không có biểu hiện gì. Anh nhìn thông báo chuyển lương đầu tháng, cũng nhận ra Tinh thế mà đã đến tháng thứ tư mang thai. Việc cơ thể người mẹ khoẻ mạnh cũng cho thấy thai nhi không hề yếu ớt. Là tin vui.
Nhưng mà định kì đi khám thai thì vẫn phải làm.
Bác sĩ nhìn hình ảnh siêu âm, thấy đứa nhỏ đã xuất hiện ngũ quan thì chỉ bọn họ hay. Người đàn ông thô kệch như Hùng Âm nâng niu tấm hình chụp khiến cho bác sĩ tấm tắc khen với đồng nghiệp mãi.
"Cái gì trên đầu kia?" Tinh tò mò chỉ lên đầu thai nhi. "Cái kia kìa. Giun đũa à?"
Trên đầu thai nhi có gì đó ngoe nguẩy. Tuy rằng rất mờ nhạt nhưng vẫn có thể thấy.
"Là tóc." Bác sĩ phì cười. "Thai nhi đã mọc tóc từ giữa tháng thứ ba cơ. Nhưng mà có lẽ bây giờ mới thấy rõ hơn. Các thai phụ thời kì thai nhi mọc tóc thường hay bị ho, tệ hơn thì sốt. Cậu không có ho chứ?"
"Không có."
Hôm sau Tinh bị ho mọc tóc. Nói là ho mọc tóc lúc này thì có hơi muộn, nhưng mà cũng không có cái tên nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2647995/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.