Đầu xuân năm mới, bọn họ đều không cần ra ngoài hay đi chúc Tết sớm. Hùng Âm cũng hiếm có khi lười biếng ngủ đến khi mặt trời lên cao mới dậy.
Tinh nằm nghiêng người, nửa phần bụng to như trái dưa hấu bị gối ôm đỡ lên. Có lẽ hai đứa nhóc chưa tỉnh nên cậu ngủ khá an ổn.
Hùng Âm chống tay ngồi dậy nhẹ nhàng, di chuyển xuống dưới nhà nấu ít món ăn sáng. Nói là ăn sáng nhưng đồng hồ cũng đã điểm mười giờ trưa. Đợi mùi thơm của đồ ăn đánh thức người trên phòng cũng chẳng còn sớm sủa gì.
Tinh đi chân hai hàng xuống cầu thang, cẩn thận vịn tay mà lê từng bước xuống. Hùng Âm thấy thế liền vội vã buông dao xuống, tiến lại đỡ người xuống.
“Cầu thang nguy hiểm quá, đợi qua Tết chúng ta chuyển xuống dưới lầu ở.”
Dưới tầng cũng có một căn phòng nhưng không ai ở. Hùng Âm để nó làm nhà kho, hiện tại dọn dẹp đi là có thể làm thành phòng ngủ.
“Còn mấy tháng là sinh rồi, không cần đổi.” Tinh cũng không muốn đổi chỗ ngủ. “Anh nấu cái gì thơm vậy?”
“Bao tử hầm tiêu, còn có ít hoành thánh mẹ tôi làm sẵn, nấu lên là được.”
Hoành thánh không lớn, không nhỏ, vừa vặn một miếng một cái. Thịt tôm ngọt hoà cùng nước xương hầm. Vị mì chính hẵng còn trên đầu lưỡi, Tinh rất thích mùi vị này.
“Tôi có cho thêm mì chính như tối qua cậu nói. Thế nào?” Hùng Âm hỏi. Tối qua Tinh kêu vị mì chính nhạt nên nước không đủ ngọt đậm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2647985/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.