Đợi vết mổ bắt đầu tốt hơn, một nhà bốn người cũng được xuất viện. Nhìn căn nhà yêu dấu sau gần một tuần nằm viện, Tinh chợt cảm thấy xúc động không thôi.
“A, nhà kìa. Hôm nay tôi phải ăn một bữa thật ngon. Có bung chỉ khâu cũng sẽ ăn no bụng.”
Hùng Âm hai tay hai đứa nhóc ngồi bên cạnh lại chỉ cười mỉm hiền hậu. Nhiều khi Tinh còn nghi ngờ anh ta ra dáng mẹ hiền hơn cả mình ấy chứ.
Hai đứa nhóc được đặt vào nôi phòng trẻ em, nắm tay nho nhỏ được bao trong bao tay, nhìn qua đáng yêu vô cùng. Hùng Âm trịnh trọng giao nhiệm vụ canh trẻ cho ba nhỏ của hai đứa. Bản thân xuống dưới nhà bếp sắn tay áo chuẩn bị bữa ăn.
Vì Tinh vừa mổ nên đồ ăn cũng chọn loại mềm một chút. Cũng không biết có phải vì tính chất là nam hay không mà cậu không có sữa, nên cũng không cần ăn đồ lợi sữa thường thấy của mấy bà bầu. Nhưng đồ bồi bổ thì phải có. Một con cá trích đem nấu canh, còn có cá hồi áp chảo để cung cấp thêm các vitamin và đạm.
Lúc mùi thơm bay lên tận phòng, Tinh đã không nhịn được muốn chạy xuống, nhưng mà còn hai đứa nhóc phải canh. Cậu cũng không thể làm người ba tồi được.
“Hai đứa ngủ ngoan nhé. Lát nữa ba với cha ăn cũng phải ngủ ngoan nhé.” Vừa nói, cậu vừa đu đưa thành nôi. “Có như thế chúng ta ăn cơm mới ngon. Dám quấy khóc, ba sẽ đánh đòn hai đứa.”
Nói rồi còn vung tay một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2647979/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.