Mẹ Tinh dạy con trai hết một lượt, từ thay bỉm, pha sữa, vỗ ợ hơi, ru ngủ. Nếu không phải tối qua Hùng Âm mới tắm cho hai đứa nhóc, có lẽ bà đã lôi ra chỉ tắm gội một thể rồi.
Tinh nằm bẹp dí trên giường, nghĩ tới buổi tối hai đứa nhóc nếu như quấy đêm, cậu sẽ còn mệt tới cỡ nào chứ?
Nghĩ tới đây, tự dưng thanh niên thấy nhớ Hùng Âm quá chời.
“Là tôi không trân trọng anh, Hùng Âm…” Tinh rên rỉ khổ sở không thôi.
Mẹ Tinh đi ngang, nghe thấy chỉ cảm thán một câu tình cảm thật tốt, chưa gì đã nhớ nhau rồi.
Hai đứa nhóc cũng rất nể mặt ba nhỏ của hai đứa, tối đó ngủ rất ngon lành, đánh một lèo đến sáng.
Mà bên kia bán cầu, Hùng Âm cũng đã tới địa điểm bản thân cần tới. Trước mắt trải dài đều là đồng cỏ xavan bất tận. Thi thoảng sẽ thấy vài con thú nhỏ chạy qua.
Người hướng dẫn bọn họ là một người ngoại quốc. Thực ra thì ở đây họ mới là ngoại quốc.
*những câu sau đây đã được phiên dịch.
“Nếu mấy người muốn tham quan thì phải đi theo đoàn, di chuyển theo lộ trình lập sẵn để tránh việc đi vào lãnh thổ của thú ăn thịt hoặc thú cỡ lớn. Chưa kể việc thi thoảng sẽ bắt gặp những con thú đi săn và chúng lầm tưởng chúng ta là con mồi.”
“Cám ơn.” Một người đồng nghiệp của Hùng Âm lễ phép đáp lại.
“Thời điểm hiện tại là thời điểm tốt nhất trong năm để tham quan, mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2647971/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.