Hùng Âm dỗ hai đứa nhóc đi ngủ, Tinh hẵng còn ôm điện thoại bấm bấm trò chơi gì đó, hình như vui lắm.
“Đừng chơi nữa, đi vệ sinh buổi tối đi.” Anh đẩy nhẹ vai cậu một cái nhắc nhở, bản thân cũng di chuyển vào trong phòng tắm.
Cũng chẳng biết từ bao giờ, cả hai không còn nhắc đến việc tách ra ngủ riêng. Hùng Âm cảm thấy, để như này cũng rất tốt, ít ra bọn họ có thể trò chuyện một số vấn đề.
Tiếng nước ào ào đổ vào cốc, tiếng ọc ọc đánh răng. “Bao giờ xong ra tôi nói chuyện nhé.”
Tinh đang “xả nước” nghe thấy thế liền bất giác sợ đến quéo lại. "Có gì à? Nghiêm trọng không?’
“Cũng nghiêm trọng.” Hùng Âm đáp lại.
Nói rồi anh đi ra khỏi phòng tắm, chờ thanh niên xong việc rồi ra. Nhưng mà đợi nửa tiếng cũng chẳng thấy người.
“Tinh?” Hùng Âm gọi lên.
“Đây.” Có tiếng đáp yếu ớt từ bên trong phòng tắm.
Đáp rồi để đó, mười lăm phút sau, anh vẫn chưa thể thấy mặt của người cần xuất hiện trước mắt mình.
Hùng Âm gõ cửa phòng tắm. “Cần tôi giúp gì không?”
“Không cần đâu…” Tiếng đáp lại hình như còn hơi hoảng hốt.
“Đừng ngồi bồn cầu lâu, bị trĩ đấy.”
Nói rồi còn không quên phát ra tiếng cười, cứ như là đang cười nhạo vậy.
Tinh đúng là đang ngồi bồn cầu, biểu cảm khó xử. Cũng chẳng biết là cái gì nhưng mà thâm tâm lại bài xích việc ra rồi sẽ phải “nói chuyện nghiêm túc” với Hùng Âm.
Là hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2647958/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.