Thời gian cứ trôi qua từng ngày như thế, thu đi đông tới, sương giá rơi xuống, chớp mắt đã tới tháng mười hai.
Lại một tiết tự học buổi tối kết thúc nữa, bang chủ Đàn dẫn theo hai thành viên còn lại của bang hội Thanh Vân đến sân trường bị bao phủ bởi trời đêm đông. Đi trên đường, ba người vừa nói vừa cười vui vẻ.
Đột nhiên, trên bầu trời rơi từng hạt tuyết bé nhỏ.
Quân sư Lý Nguyệt Dao khá là giàu lãng mạn: “Trận tuyết rơi đầu mùa này, cầu nguyện sẽ linh lắm!”
Lục Vân Đàn: “Thật sao?”
Lý Nguyệt Dao: “Có thờ có thiêng.”
Lục Vân Đàn: “...”
Khá lắm, trả lời sâu sắc như đại sư có thâm niên trong chùa rồi.
Nhưng cô vẫn đứng đó thầm cầu nguyện với những bông tuyết đang bay phấp phới.
Lý Hàng và Lý Nguyệt Dao cũng như thế.
Bang chủ Đàn nhìn hai người bên cạnh rồi hỏi: “Quân sư, cậu ước gì đó?”
Lý Nguyệt Dao: “Học kỳ sau được vào lớp chọn.”
Bang chủ Đàn duỗi ngón tay cái ra: “Quả nhiên là học sinh giỏi!” Rồi lại hỏi Lý Hàng: “Còn phó bang chủ bên phải thì sao?”
Lý Nguyệt Dao tiếp lời: “Chắc là thi trên hai số điểm.”
Lý Hàng lắc đầu: “No! No!”
Bang chủ Đàn: “Thế cậu ước gì?”
Lý Hàng ngẩng đầu nhìn trời: “Hy vọng ngành Hàng không nước ta tiếp tục lớn mạnh, tạo nên những vinh quang mới, tỏa sáng lấp lánh trên toàn cầu!”
Lục Vân Đàn: “...”
Lý Nguyệt Dao: “...”
Lý Hàng nhìn Lục Vân Đàn: “Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-noi-phuong-xa-co-anh/3503640/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.