Lục Vân Đàn cho Tới Tây Dương ba ngày để suy nghĩ.
Sáng thứ hai.
Giờ đọc bài buổi sáng do thầy tổng phụ trách khối quy định bắt đầu lúc sáu rưỡi. Lão Kim yêu cầu toàn bộ học sinh lớp 12-2 phải tập trung ở lớp trước sáu giờ hai mươi phút. Lục Vân Đàn tới vừa vưa sát nút, sau đó, trước cái nhìn chăm chú chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của lão Kim, cô vội vàng chạy cuống cuồng về chỗ ngồi của mình, mở vở tiếng Anh ra, bắt đầu nghiêm túc tập trung đọc thuộc tiếng Anh – mỗi tuần phải học thuộc ba bài tiếng Anh là cái giá phải trả để cô được trốn chạy thể dục buổi sáng ba lần, hễ học thuộc thêm được một bài là sẽ được trốn thêm một lần.
Khoảng sáu giờ bốn mươi lăm phút, lão Kim bảo lớp trưởng lên bàn giáo viên ngồi thay cho mình, còn mình thì đi ra khỏi lớp.
Tất cả học sinh trong lớp đều biết là lão Kim đi ăn sáng. Ngay khi lão Kim rời đi, bầu không khí đọc bài buổi sáng đầy tích cực, hăng say lập tức đổ bể mất quá nửa, Lục Vân Đàn chính là một trong những người đào ngũ đó.
Cô lấy chiếc bánh crepe nhân mặn và sữa đậu nành mua ở căng tin cất trong cặp nãy giờ ra, sau đó, lại lấy một đôi đũa dùng một lần và Lão Can Ma* vừa mới mua ra, vặn mở nắp lọ Lão Can Ma bằng tay không, dùng đôi đũa dùng một lần gắp tương ớt chưng dầu ra phết đều lên khắp mặt bánh crepe nhân mặn vàng óng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-noi-phuong-xa-co-anh/3499194/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.