Đời người mà chưa được đi hưởng tuần trăng mật thì chưa thể trọn vẹn được!
Tần Tống xác nhận hành trình lãng mạn hoàn mỹ của mình lần cuối cùng. Anhchống cằm nghĩ ngợi một hồi, thấy vẫn nên in màu ra, đợi đến khi về đếnnhà dương dương tự đắc đặt trước mặt Hàn Đình Đình, sau đó bắt cô biểudương, khen ngợi, vuốt ve, chiều chuộng anh đủ ba trăm sáu mươi độ…
Hàn Đình Đình cũng rất háo hức với chuyến đi này. Tuần trăng mật sau khikết hôn đó vì bố Đình bị thương mà phải hủy giữa chừng, sau đó Tần Tốnglại bận tiếp quản Tần Thị, cho đến tận bây giờ mới có thời gian đi bù.Hơn nữa, Ngoan Ngoan cũng đã cai sữa, có thể hoàn toàn yên tâm nhờ mẹ cô trông giúp rồi.
“Em đi sắp xếp hành lý!” Cô vui mừng hớn hở định đứng dậy.
“Này!” Tiểu cầm thú ngồi một bên đợi nãy giờ cảm thấy không cam tâm, giơ taygiữ cô lại, trừng mắt đầy bất mãn với cô: “Em vẫn chưa khen anh!”
Hàn Đình Đình ngượng ngùng in lên trán anh một nụ hôn, dĩ nhiên chẳng thểthỏa mãn được anh. Người nào đó cứ trưng cái bản mặt đáng ghét ra đòinữa, cô lại hôn phớt một cái như chuồn chuồn đạp nước lên mắt anh, mimắt anh nhồn nhột, còn ngứa ngáy khó chịu hơn cả lúc chưa hôn. Anh mởmắt ra cười cười, giữ chặt gáy cô rồi ngấu nghiến môi cô một cách saysưa.
Cô không chịu, mặc dù Ngoan Ngoan đang ngủ say trong phòng, trong nhà chỉ còn có hai vợ chồng họ, thế nhưng giữa ban ngày ban mặtmà còn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nhan-duyen-do-troi-dinh/1959454/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.