Vote đi gòi đọc chứ chút đọc xong quên vote á!
Đèn bàn mờ nhạt, Bạch Vi nhìn quyển sách vừa lấy xuống đây là món quà Dương Đồng đưa mình lúc mình ra nước ngoài, nhưng ngần ấy năm mình vẫn luôn chưa có mở ra xem, bởi vì quyển sách này trước kia đã xem không biết qua bao nhiêu lần, cho nên khi Dương Đồng đưa cho mình nó đã bị đặt ở dưới cùng của hành lý.
Khi ngồi cùng bàn Dương Đồng đã mượn quyển sách từ mình chưa trả lại.
Bởi vậy, Bạch Vi đối với việc nàng đột nhiên trả lại, tràn ngập kinh ngạc, bất quá cảm thấy chỉ là một quyển sách mà thôi cho nên chưa bao giờ để tâm đến.
Ở nước ngoài mấy năm, búp bê cầu nắng là thứ để Bạch Vi trút xuống không ít nỗi nhớ về Dương Đồng.
Hôm nay, đột nhiên mở ra quyển sách đầy bụi này Bạch Vi giờ phút này tâm tình thế mà lại có chút khẩn trương, đặc biệt là đây là thứ để giải mật thư.
Khi lật ra xem, từng tờ mới tinh không phải cuốn sách tràn ngập phê bình năm đó của mình.
Bạch Vi cười cười, lười biếng chống cằm tiếp tục lật xem.
Còn nhớ rõ lúc trước, mình mua không ít bookmark chỉ vì để đánh dấu trang đang đọc giữa chừng. Mình không thích phải gấp lại trang bởi vì cảm thấy như vậy sẽ làm hư sách, cho nên mỗi quyển sách đều được bảo quản kĩ càng, nếu không phải là có dấu vết của chữ viết thì so với sách mới không khác biệt mấy.
Trang giấy từng tờ được lật từng tờ nhẹ nhàng tạo ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nguoi-muon-cuoi-ta/1418861/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.