"Reng reng......" 
Đồng hồ báo thức đúng giờ vang lên, Dương Đồng từ trong ổ chăn chậm chạp chui ra tóc đã loạn thành tổ chim. Cô ngáp dài tắt báo thức trên di động. 
Hôm nay là thứ sáu, kiên trì một chút! Ngày mai là có thể nghỉ rồi! 
Dương Đồng tức khắc trở nên phấn chấn hẳn lên, nhanh như chớp từ trên giường sống dậy vì ngày mai là cuối tuần rồi hôm nay mình tuyệt đối không thể đến trễ! 
Dương Đồng tốc độ thực mau mà thay quần áo, chải tóc sau đó tông cửa bước ra còn chưa đi vài bước, bị một bàn tay vỗ lên vai sức lực lớn đến mức làm Dương Đồng thiếu chút nữa oằng lưng. 
Loại đánh lén quen thuộc này không cần suy nghĩ liền biết chính là lão mẹ nhà mình. 
Dương Đồng phát điên không thôi, "Mẹ! Con rất đau đấy có được không! Con rốt cuộc có phải con gái ruột của mẹ không hả. Cả ngày mẹ chỉ biết đánh con, con muốn mách ba!" 
Dương mẹ âm trầm trầm cười cười, khuỷu tay câu lấy cổ cô nói: "Đồng Muội, con năm nay đã 25 tuổi khi nào tính toán kết hôn đây? Mẹ nhìn con 25 năm sớm đã nhìn chán, con chừng nào mới dẫn bạn gái về nhà ra mắt hả?" 
Dương Đồng kêu khóc: "Mẹ, sáng sớm còn tạt cả gáo nước lạnh vào tâm hồn dễ vỡ của con vậy ư?" 
Hứ chẳng lẽ mình không nghĩ đến việc kết hôn sao? Chẳng lẽ không nghĩ ôm ôm lão bà thơm tho mềm mại ngủ sao? →_→ 
"Vậy con ngày mai nghe lời mẹ đi nha cùng đi dạo với con gái của bạn mẹ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nguoi-muon-cuoi-ta/1418838/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.