Editor: Bạch Miêu
Beta: Mạc Y Phi
Kiều Hạ nghe thế quay đầu lại, ánh mắt khó giấu nổi sự kích động, cô suýt chút nữa không nhịn được hét lên với Lăng Hàn, "Tên chết dẫm nhà anh sao giờ mới đến???"
Lăng Hàn tới cửa hàng Kiều Hạ nói, vừa vào cửa đã thấy khuôn mặt vui vẻ của mẹ, ánh mắt chuyển sang người bên cạnh, trong mắt hiện lên sự sững sờ. Nhìn vẻ mặt khổ sở của người nào đó, anh không nhịn được bật cười rồi đi đến.
Lục Chi Dung thấy con trai mình đến, rồi nhìn biểu cảm như trút được gánh nặng của Kiều Hạ thì hiểu cứu binh con dâu tìm đã đến. Bà giả vờ như không biết, cười với Lăng Hàn, "Hàn Hàn, không phải hôm nay con đi gặp khách sao? Sao lại đến đây?"
Nhấn mạnh chữ khách, Lăng Hàn liếc nhìn Kiều Hạ, không giải thích sao mình đến đây chỉ nịnh nọt mẹ một câu, "Gặp khách xong rồi, bây giờ con đến dạo phố với mẹ."
Lục Chi Dung cười ha ha, "Bình thường không thấy con hiếu thuận như vậy, thế mà hôm nay lại đến nịnh bợ. Được rồi, mẹ không so đo với con nữa."
Bà quay người nói với Kiều Hạ, "Hạ Hạ, hôm nay bác mệt rồi, chúng ta đi dạo đến đây thôi, hôm nào chúng ta cùng nhau dạo phố nữa nhé, được không?"
Kiều Hạ vội vàng gật đầu, "Được, bác gái, khi nào bác muốn thì gọi cháu."
Lục Chi Dung vỗ vỗ tay cô, vui mừng cười, "Đúng là đứa trẻ ngoan."
Bà lại cố ý quay đầu sang phía Lăng Hàn, thay đổi giọng điệu, "Không giống người khác, có con dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-la-poodle/1795316/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.