"Không thể nào!"
Tô Thanh Lam nhàn nhạt mở miệng, gương mặt sắc sảo thoáng một tia giễu cot.
Cô cảm thấy mình không có nghĩa vụ phải giải thích cho Yến Nhi hiểu. Nhưng đứng nghe cô ta lải nhải mãi bên tai cũng không phải là việc cô muốn, vậy nên chỉ đành nói thật.
"Thực ra Hoà Hảo đã đến đây, chẳng qua cô không để ý nên không biết."
Vốn chưa thể chấp nhận sự thật, Yến Nhi không ngừng rồi lại tiếp tục phủ nhận.
"Nếu cậu ấy đã tới sao không tìm gặp tôi mà bỏ đi?"
"Vì lúc đó, cô ấy đã trông thấy cô nói chuyện rất vui với người khác. Nếu tôi nhớ không nhầm, người cô đã nói chuyện là một người đàn ông nhỉnh hơn cô vài tuổi"
Lần này Yến Nhi hoàn toàn chết lặng.
Cô không ngờ giây phút mình chủ động làm quen một người khác giới lại không biết bạn mình sớm có mặt ở đó.
Lúc ấy Hoà Hảo đã nghĩ thế nào khi thấy cô thoải mái cười đùa vui vẻ?
Hẳn cậu ấy rất thất vọng khi không thể cầu cứu cô?
Nhìn phản ứng thất thố vô cùng đặc sắc trên mặt Yến Nhi, Tô Thanh Lam thầm cười lạnh, tự thấy chưa hài lòng về nỗi hổ thẹn trên mặt Yến Nhi nên đã bổ sung thêm một câu:
"Tôi đoán cô ấy muốn ra ngoài cùng với cô nhưng ngại phá hỏng tâm trạng của cô nên thôi. Nhưng cô yên tâm, dù Hoà Hảo có đi lạc thật sẽ không thiếu người đưa cô ấy ra khỏi đây.
"Ai nói tôi đi lạc?"
***
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3623487/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.