Sáng sớm ngày hôm sau, Từ Lạc Dương đến Giải trí Dữu Lê.
Đi thẳng vào phòng làm việc của Trịnh Đông, Từ Lạc Dương dọn bữa sáng đã đóng gói lên trên bàn: “Anh Trịnh, tới ăn sáng nè, nhóm Tiết Huỳnh đâu?”
“Em ở đây.” Trịnh Đông còn chưa nói gì, cửa phòng nghỉ bên cạnh đã mở ra, trợ lý tuyên truyền Tiết Huỳnh đi ở đằng trước, mái tóc ngắn hơi lộn xộn, cô mặc một cái T-shirt màu trắng dài tay nhăn nhúm, vọt nhanh tới bên cạnh bàn, xắn ống tay áo lên bắt đầu húp cháo.
Lư Địch ngáp một cái đi theo ở phía sau, vốn tinh thần còn uể oải, vừa thấy tư thế của Tiết Huỳnh, đã cảm nhận được uy hiếp, thế là cũng vọt theo tới, cắn hai ba miếng đã tiêu diệt hết một cái bánh mì.
Trịnh Đông hai ngày nay bị đến năm vết lở trong miệng, nói chuyện sẽ bị đau, nên húp cháo cũng phải nhai kỹ nuốt chậm.
“Hôm qua Đới Tuyết Thanh phát văn bản làm sáng tỏ, coi như là đã tháo gỡ nút thắt quan trọng nhất. Tiếp theo, dưới áp lực của dư luận, Học viện điện ảnh cũng post văn bản thanh minh, mặc dù chỉ đẩy một giáo viên đã về hưu ra chịu tội, nhưng cũng đủ rồi.”
Thấy Từ Lạc Dương gật đầu, Trịnh Đông nói tiếp: “Giờ việc chúng ta phải làm, là tiếp tục duy trì độ hot của chuyện này, làm sáng tỏ tất cả những điểm đáng ngờ và điểm đen, ngăn chặn hết mọi tình huống có thể khơi lại đống tro tàn.”
Từ Lạc Dương tự giác bày tỏ: “Vậy mấy ngày nay em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-moi-ngay-deu-phat-keo/1975663/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.