Sự thật chứng minh, năng lực chuyên chở bằng xe đạp cũng có thể tạo thành một thử thách, Thích Trường An chở Từ Lạc Dương chạy vùn vụt, rất nhanh đã tới được nơi cần tới. 
Bên ngoài cung điện Essos vô cùng có cảm giác như đang ở nước ngoài, Giang Lưu liếc nhìn thời gian: “Giờ là 12h40.” 
“Vậy tụi mình nhanh vào đi, căn cứ vào thói quen của tổ chương trình, chắc chắn sẽ không để tụi mình đi trên con đường bình thường đâu.” Từ Lạc Dương nói xong bèn đưa tay đẩy cửa cung điện ra, ánh đèn bên trong lập tức sáng lên toàn bộ. Nhìn cái bảng gỗ viết bốn chữ ‘Bạn nói tôi đoán’ đặt ở nơi cách bọn họ mấy bước, Từ Lạc Dương ngạc nhiên nói: “Tui rốt cục là nhà tiên tri hay là miệng quạ đen vậy trời?” 
Lúc này, bên trong lại vang lên giọng nói của đạo diễn Văn: “Thời gian khảo nghiệm độ ăn ý của các cậu đã đến, trong ba người, người thứ nhất giơ bảng lên cho người thứ hai xem, người thứ hai dùng lời để miêu tả chữ hoặc từ trên bảng cho người thứ ba, người thứ ba thông qua miêu tả đoán chữ hoặc là từ gì đó, trả lời được tám câu trong mười câu, thì coi như qua cửa.” 
Từ Lạc Dương hỏi: “Nếu như không qua cửa thì sao?” 
“Thì làm lại lần nữa.” 
“…” Suy nghĩ một lát, Từ Lạc Dương hỏi một vấn đề cuối cùng: “Người bên đội số một giờ đang làm gì?” 
“Bọn họ thông qua manh mối khác, đã tới một nơi khác rồi.” 
Ba người tranh thủ thời gian trao đổi một lát, Giang Lưu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-moi-ngay-deu-phat-keo/1975646/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.