Khoảnh khắc Từ Lạc Dương mở cửa nhà, ánh đèn ấm áp cũng theo đó trút xuống —— Thích Trường An để lại cho cậu một ngọn đèn. Quay người đóng cửa lại, cậu vừa đổi giày vừa cười, chỉ số tâm trạng tốt lại tăng lên mười mấy phần trăm. 
Có người ở trong nhà đợi cậu. 
Chỉ cần câu này thôi, đã khiến cho nụ cười của Từ Lạc Dương hoàn toàn chẳng thu lại được. 
Nghe thấy tiếng động, Thích Trường An đi tới, trên người anh mặc một cái áo sơ mi màu trắng, hai cúc áo trên cùng mở ra, cà vạt cũng buộc rất lộn xộn, trông vừa nhàn hạ vừa tùy ý. Cúi đầu cùng Từ Lạc Dương hôn môi, anh nhìn thấy cái túi màu xanh lam đặt bên chân đối phương: “Đây là cái gì?” 
Thân hình Từ Lạc Dương khựng lại, ánh mắt hơi đảo loạn: “Là đồ Thiểm Thiểm tặng đó.” Cậu còn đang suy nghĩ nên giải thích như thế nào về rất nhiều loại vũ khí bí mật để bên trong, thì đã nhìn thấy Thích Trường An tự nhiên cúi người xuống, tiện tay giúp cậu xách vào nhà! 
Đứng tại chỗ, Từ Lạc Dương cực kỳ muốn kêu một tiếng, Trường An anh nhanh thả tay ra, để em xách! 
Hơn mười một giờ, đèn phòng ngủ đều tắt hết, Thích Trường An mới vừa lên giường nằm xong, bèn cảm thấy Từ Lạc Dương trước đó vẫn luôn rúc ở trong chăn cọ qua đây, tay ôm lấy eo anh, chứ cũng chẳng nói gì. 
Thích Trường An cười nói: “Náo Náo đây là đang làm nũng hả?” 
“Ừm.” Giọng ồm ồm trả lời một tiếng, Từ Lạc Dương hít một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-moi-ngay-deu-phat-keo/1975634/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.