Nghe thấy câu này của Thích Trường An, Từ Lạc Dương hơi đắc ý hất cằm lên. Nhưng rất nhanh, nụ cười của cậu đã hơi vụt tắt, tốc độ nói cũng rất chậm: “Cái cảm giác này, bắt đầu từ hai tuần trước.”
“Tuần đầu tiên em tới đây, em cơ bản đều đang thích ứng với cách quay phim ở bên này, mặc dù trước khi đi anh đã nói rất nhiều việc cần chú ý cho em, nhưng vẫn có chút không quen.”
“Náo Náo chắc chắn sẽ thích ứng rất nhanh.”
“Đương nhiên rồi!” Từ Lạc Dương gật đầu, nói tiếp: “Sau đó lại qua thêm một tuần nữa, quay một cảnh, chính là cảnh Du Tố hơn 40 tuổi muốn quay về quá khứ, hắn muốn thay đổi mấy chuyện, một trong số đó là hy vọng mẹ của hắn sẽ không chết trong trận nổ của phòng thực nghiệm. Nhưng em… hắn thất bại, hắn lần thứ hai tận mắt nhìn thấy mẹ mình chết.”
Thích Trường An vô cùng nhạy bén phát hiện ra, lúc nói đến chỗ này, lưng Từ Lạc Dương rướn thẳng, còn hơi run rẩy, mà cách dùng từ cũng có sự thay đổi ——
Em thất bại, Từ Lạc Dương vốn muốn nói như vậy.
Tiến lại gần hôn lên khóe môi Từ Lạc Dương, Thích Trường An làm cho tầm mắt hai người tiếp xúc với nhau, dịu dàng hỏi: “Đây là một bước ngoặt, đúng không?”
Từ Lạc Dương cảm thấy suy nghĩ của mình hơi hoảng hốt, giống như một con diều bị buộc dây, đột nhiên được Thích Trường An tháo xuống. Sợ hãi và bi thương trong mắt dần dần được loại bỏ, cậu theo câu hỏi của Thích Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-moi-ngay-deu-phat-keo/1975620/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.