Chương trước
Chương sau
Lệ Thịnh Quân không kịp phòng ngừa bị cô đột nhiên nắm tay như vậy, da thịt tiếp xúc làm anh thất thần hai giây.
Tay nhỏ mềm mại trơn trượt nho nhắn trong lòng bàn tay, có loại cảm giác không nói nên lời, giống như cô nắm không phải tay mà là trái tim anh.
Làm cho anh có chút bực bội, nhưng cũng không chán ghét.
“Ừ, bởi vì cảm thấy không quan trọng, cho nên không nói đến.” Anh nhìn thẳng phía trước thuận miệng trả lời.
Vu Mộc Hi nghe xong, trong lòng quả thực muốn hét lên.
Không quan trọng sao? Có trời mới biết để quen biết được một nhà tạo mẫu tài gỏi như vậy ở giới thời trang khó khăn như thế nào không?
Tuy rằng hai năm gần đây không có tin tức gì của Cynthia, nhưng thành tích của cô ở nước ngoài là không thể xem nhẹ.
“Đúng rồi, không phải em mất trí nhớ sao?”
Cô bỗng nhiên nghi ngờ.
“Gần nhất đôi lúc nhớ được một ít.” Lệ Thịnh Quân đã sớm nghĩ ra một cái cớ.
Vào đến phòng khách, Tư Đồ Mạn quay đầu lại, ánh mắt quét qua bàn tay mà hai người đang nắm, đáy mắt hiện lên kinh ngạc cùng ý cười nhàn nhạt.
Lệ Thịnh Quân bị nhìn chằm chằm, khuôn mặt đẹp trai hơi mất tự nhiên.
“Hai người tình cảm không tệ nhỉ?” Tư Đồ Mạn cười rót hai chén trà.
“Đúng vậy, tôi và em trai tình cảm luôn rất tốt, không ngờ nó quen biết cô.” Vu Mộc Hi vươn hai tay lễ phép nhận chén trà, Lệ Thịnh Quân cảm thấy lòng bàn tay trống rỗng.
Anh không vui liếc Tư Đồ Mạn một cái, đang êm đẹp, mắc cái gì tự nhiên lại rót trà z má.
“Em trai?”
“Đúng vậy.”
“Thật ngại quá, tôi còn tưởng rằng hai người…….”
Lệ Thịnh Quân mặt vô cảm cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người, “Chúng tôi không có thời gian, phiền cô chọn một bộ váy dạ hội thích hợp với cô ấy, lại làm một cái tạo hình …… xinh đẹp lấn át hoa thơm cỏ lạ.”
Khi nói mấy chữ cuối cùng, anh liếc Vu Mộc Hi một cái, nhớ rõ lúc trước cô dùng từ ngữ như vậy.
Vu Mộc Hi dù cho ngày thường da mặt có dày như thế nào, nhưng lần này gặp người mình ngưỡng mộ, khuôn mặt xinh đẹp cũng không khỏi đỏ lên, “Ha ha…… Cái đó…… em trai tôi nói đùa, cái gì mà đẹp lấn át hoa thơm cỏ lạ, tôi vẫn tự mình biết mình.”
“……”
Lệ Thịnh Quân khóe miệng hơi giật, quả thực cạn lời.
Trước mặt người ngoài còn biết dè dặt, còn cái khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cái biểu tình muốn nói lại thôi này. Cũng không phải gặp crush, chẳng qua là một nhà tạo mẫu thôi mà, hơn nữa còn là con gái.
Tư Đồ Mạn hơi mỉm cười, “Là tham gia tiệc tối của Tập đoàn Lập Xuyên phải không? tôi hiểu rồi, đêm nay khẳng định sẽ có rất nhiều ngôi sao, chẳng qua muốn đặt hàng thì không kịp nữa rồi. Thật ra tôi bình thường thiết kế mấy bộ lễ phục cũng không tệ, với dáng người của cô chắc là đều có thể mặc, có lẽ tôi chỉ cần thay đổi một chút eo là đủ rồi.”
Vu Mộc Hi môi khẽ mấp máy, còn chưa kịp mở miệng, Lệ Thịnh Quân đã giành trước nói: “Tôi hy vọng chiếc váy đủ đẹp và cũng là độc nhất vô nhị.”
Giọng điệu của anh tràn ngập bá đạo còn mang theo mệnh lệnh.
Vu Mộc Hi cảm thấy giọng điệu của anh rất không lễ phép, vội vàng giữ chặt anh, “Tiểu Ly Tử, nói chuyện với tiền bối Cynthia lịch sự chút, lúc này cô ấy sẵn sàng giúp đỡ chị là may mắn của chị.”
Nói thật cô rất lo lắng, người ta là một nhà tạo mẫu tiếng tăm lừng lẫy, chỉ là một streamer hết thời.
“Không sao.” khóe miệng Tư Đồ Mạn nhếch lên một nụ cười kỳ quái, “Chúng tôi quen rồi, cũng biết nhau đã lâu. Yên tâm đi, với sắc đẹp và dáng người của cô, tôi tự tin tôi có thể khiến cô xinh đẹp lấn át hoa thơm cỏ lạ.”
Vu Mộc Hi xấu hổ, “Vậy còn…… Giá cả…….”
Xong rồi xong rồi, Tiểu Ly Tử căn bản không biết cô hiện tại nghèo đến mức nào.
“Yên tâm, nếu là bạn tốt thì không thu phí.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.