Anh bình tĩnh nhướng mày, lòng bàn chân dẫm chân ga càng sâu hơn.
Vu Mộc Hi lo lắng một bàn tay biến thành hai tay bắt lấy anh cánh tay.
Mười phút sau, xe tiến vào trạm xăng dầu, trái tim cô lúc này mới đập bình thường trở lại, nhưng lông mày lại nhíu chặt, “Tiểu Ly Tử, năm ngoái em mới lấy được bằng lái, chị cảnh cáo em, lần sau không được phép lái nhanh như vậy…….”
“Cô thấy kỹ thuật lái xe của tôi vừa rồi thế nào?” Lệ Thịnh Quân ngắt lời cô.
Vu Mộc Hi sửng sốt, “Ừm…… So trước kia có tiến bộ, nhưng…….”
“Không phải vấn đề, tôi cũng không có đi quá tốc độ, vi phạm luật giao thông.” Lệ Thịnh Quân nhàn nhạt nói.
Vu Mộc Hi nhất thời bị chặn họng, không biết nên dạy dỗ anh như thế nào. Đúng lúc đến lượt xe của bọn họ đổ xăng, cô vội vàng móc ra ba tờ tiền mặt đưa cho anh.
“Không cần.” Lệ Thịnh Quân từ trong túi mình móc ra bốn tờ tiền mặt.
Cửa sổ xe mở ra, bác gái ở trạm xăng dầu hỏi: “Xăng 93 phải không?”
“98.” Lệ Thịnh Quân nhàn nhạt nói.
Vu Mộc Hi ngây ngốc, nhanh chóng nói với bác gái: “Không, không phải, 93.”
Lệ Thịnh Quân ánh mắt tràn ngập cường thế, “xăng 98.”
Đùa nhau à? Đời anh chưa từng có mấy chữ “xăng 93” này trong từ điển.
Bác gái bực bội, “Tên nhóc, các người rốt cuộc muốn đổ xăng gì, nhanh lên, phía sau còn có rất nhiều xe cần đổ xăng.”
“93, 93, em trai tôi không hiểu xe lắm.” Vu Mộc Hi thấy tình thế cấp bách, trực tiếp nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854418/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.