3.
Tiểu hoàng đế quả nhiên bị bệnh.
Đội ngũ thái y ùn ùn đi vào, rồi lại ùn ùn đi ra.
Một số thái y lớn tuổi châu đầu ghé tai, không dám ngẩng đầu nhìn ta, chỉ có một thái y trẻ tuổi quỳ xuống trước mặt ta.
“Lâm Tướng quân, ta có chuyện muốn nói.”
“Những người khác lui ra, ngươi ở lại.” Ta nói.
Tiểu hoàng đế đã uống thuốc, cầm tay ta không chịu buông.
“Thái hậu có làm khó ngươi không?” Khuôn mặt y đỏ bừng bừng, khiến cho người ta cảm thấy thương tiếc.
“Không có.” Ta nói.
“Ta đã biết rồi.” Tiểu hoàng đế nói.
Ta không nói gì, chỉ im lặng nhìn y.
Y bỗng nhiên nghẹn ngào, vùi đầu vào trong ngực ta.
“Bọn họ muốn để Tĩnh Vương ngồi lên vị trí này, ta biết. Thái hậu muốn, Thừa tướng muốn, có lẽ ngay cả ngươi cũng muốn như vậy.”
“Tử Tiêu ca... ta không muốn làm Hoàng đế nữa.”
Ta giơ tay, ôm y vào lòng.
Trấn Bắc Tướng quân đời đời chỉ trung thành với Hoàng đế, dù cho lựa chọn của tiên hoàng không phải là sáng suốt.
“Hoàng thượng, cẩn thận lời nói.”
Ta nói với y như vậy.
4.
Tiên hoàng có tổng cộng năm người con trai.
Ngoại trừ Nhị Hoàng tử mất sớm, Tam Hoàng tử quần là áo lụa, chỉ còn lại Đại Hoàng tử Tĩnh Vương tuổi trẻ tài cao, Tứ Hoàng tử bình thường vô năng và Tiểu Hoàng đế không thể nào kế vị nhất.
Tiên hoàng trước khi qua đời, đã để lại ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-hoang-thuong-thich-nam-nhan/3464510/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.