Gió từ từ nổi lên, âm thanh chầm chậm hòa vào cây lá.
Cô dừng bước chân lại, tìm kiếm nguồn gốc của tiếng đàn này, mờ mờ nhìn thấy trên đài cao của sân điền kinh, có hai người đang ngồi, cô nhìn không rõ là ai, mãi đến sau này giọng hát vang lên, cô mới nhận ra, là tiếng của anh.
“If I got down on my knees and I pleaded with you
Nếu như anh quỳ xuống và van xin em
If I crossed a million oceans, just to be with you
Nếu như anh vượt qua triệu đại dương chỉ để được gần bên em
Would you ever let me down?
Em có bỏ rơi anh không?
If I climbed the highest mountain, just to hold you tight
Nếu anh leo qua ngọn núi cao ngất kia, chỉ để được ôm em thật chặt
If I said that I would love you
Nếu anh nói rằng anh yêu em
Would you ever let me down?
Em có nỡ bỏ rơi anh không?
Because I love you,so don’t let me down……”
Bởi vì anh yêu em, nên đừng bỏ rơi anh….
Thời khắc này, nước mắt giăng kín đôi mắt cô.
Không phải khó chịu bởi vì tình yêu đơn phương của cô sẽ mãi mãi bị chôn vùi nơi tối tăm nhất, mà là bởi vì đây là bài hát cô yêu thích nhất, Because I love you, từng câu từng chữ, thâm tình tha thiết. Cô luôn cho rằng, một người con trai nhất định phải rất yêu rất yêu một người con gái mới có thể hát ra những lời như vậy.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-em-thich-toi/2597045/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.