Buổi tối hôm đó, cô gọi cho Tiêu Y Đình một cuộc điện thoại.
Nhân vật Tiêu Y Đình này đã được môi trường luật pháp mãi dũa mịn màng đến cực điểm, lúc nghe được một câu “Tôi là Nguyễn Lưu Tranh” này của cô, cũng đủ ngẩn ra mấy giây, sau đó giọng nói đặc biệt tràn đầy nhiệt tình của anh ta mới chào hỏi cô, “Xin chào xin chào, lâu rồi không gặp! Quay về rồi sao?”
“Tiêu Y Đình.” Gọi cả họ lẫn tên của anh ta là quyết định của cô sau khi đắn đo suy nghĩ, dường như sau khi cắt đứt tầng quan hệ này với Ninh Chí Khiêm, lại tiếp tục gọi anh hai thì có điểm kỳ quái, “Tôi có chút chuyện có khả năng phải làm phiền anh.”
Anh ta lại cười, “Mới quay về đã làm phiền tôi? Bình thường cần nhờ vả tôi đều không phải là chuyện tốt nha!”
Cô cười, như vậy cũng đúng, không có chuyện gì ai lại đến tìm anh ta?
“Không phải chuyện của bản thân tôi.” Cô đem sự tình của bà Thái nói rõ ràng cho anh ta.
Mặc dù đối với một bác sĩ như cô nhúng tay vào những chuyện như thế này cũng có điểm bất ngờ, nhưng anh ta cũng không từ chối, còn nói được nếu như bà lão thực sự có ý định khởi tố thì anh ta sẽ cố gắng tận lực giúp đỡ.
Đến nỗi bà Thái nghĩ như thế nào cô còn không biết, ngẫm nghĩ ngày mai đi làm lại đi tìm bà lão nói chuyện.
Ngày hôm sau, cô cố tình đến bệnh viện từ sáng sớm, chính vì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-em-thich-toi/2596999/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.